Valia nghiêng đầu suy nghĩ, lý luận của Serov gần như trái ngược hoàn toàn với chính sách hiện tại, nhưng lại có vẻ cũng có chút đạo lý. Không đợi cô tiếp tục hỏi, Serov đã mở máy giờ không đóng lại được nữa: “Kẻ địch của Liên Xô quá mạnh mẽ, các quốc gia bình thường ngoài làm vướng tay vướng chân chúng ta ra căn bản không đem lại chút hỗ trợ nào. Nếu như có bạn bè nào có thể giúp đỡ được chúng ta thì quốc gia đó nhất định phải có sức hội tụ mạnh mẽ, bản thân phải mang tinh thần tiến lên kiên định, chủ yếu nhất là đoàn kết!”
“Ý anh nói là Trung Quốc?” Valia rất thông minh, hỏi lại, “Nhưng hiện giờ thực lực Ấn Độ còn cao hơn Trung Quốc mà? Tuy có chút xu hướng không kết minh nhưng theo tình hình trước mắt vẫn có thể lôi kéo được!”
“Tôn nghiêm là từ chiến tranh mà ra!” Serov không biết đang nghĩ đến điều gì, “Chiến tranh Lạnh cũng là một loại chiến tranh, nếu như tôi có thể chia cắt nước Mỹ, cho dù nó có biến thành xã hội chủ nghĩa giống Liên Xô thì tôi vẫn coi nước Mỹ là đối thủ!”
Ý thức được mạch suy nghĩ của mình lại bắt đầu nhảy cóc, Serov kéo chủ đề trở về hướng cũ, “Cá nhân Nehru là rất có tài năng, di sản Đế quốc Anh để lại cho ông ta cũng không phải là tồi, nhưng nếu ông ta không giải quyết được chế độ chủng tính thì tất cả đều là vô ích!”
Trừ phí Ấn Độ không khai chiến với Trung Quốc, nhưng sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thoi-dai-1958/3964448/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.