*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiểu Liễu vừa nghe Trần Mẫn Đạt nói, lập tức cảnh giác ngẩng đầu lên nhìn một vòng trong phòng. Tỷ tỷ đang thu dọn mấy chén mì, đi vào phòng bếp nhỏ bận việc. Trừ bỏ bản thân đang nói chuyện với Hoàng Bằng, cùng tỷ phu đang nói chuyện với Cố Thừa Nam, cũng chỉ còn lại Trần Mẫn Đạt.
" ngươi có ý gì? Nói ai vậy? Có chuyện gì cứ việc nói thẳng, đừng chỉ cây dâu mắng cây hòe." Tiểu Liễu nói thẳng.
Trần Mẫn Đạt thở phì phì đứng lên: " nói là đang nói mình, không được sao? ta nào có chỉ cây dâu mà mắng cây hòe ta cùng lắm chính là...hận sắt không thành thép."
Hắn bước nhanh đi ra ngoài, Hoắc Trầm nghi hoặc nhìn theo Trần Mẫn Đạt đang thở phì phì đi ra ngoài liếc mắt một cái. Từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hắn chưa từng thấy tên tiểu tử này đi đường uy vũ hùng hổ như vậy.
Tiểu Liễu trừng mắt nhìn theo hắn, không nói chuyện, tiếp tục hướng sang Hoàng Bằng hỏi thăm chuyện trong thành.
Cố Thừa Nam nói xong chuyện bảo kiếm với Hoắc Trầm, dài ngắn như thế nào, sau đó lấy ra từ trong ngực một quyển sách nhỏ đưa cho hắn: " hôm nay ta tới vội vàng, cũng chưa mang lễ vật tết cho ngươi, ngày tết, sách này liền tặng cho ngươi, phỏng chừng là ngươi sẽ sử dụng được."
Cố Thừa Nam cười hắc hắc không ngừng, thiếu niên 15 tuổi, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tho-ren-tieu-mat-dao/3290910/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.