*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
16 tháng 8 lại là một buổi họp chợ chính, thừa dịp dư âm của tết trung thu còn chưa qua, lại làm nửa rổ bánh trung thu, còn lại nửa rổ là đường táo mật giác. Ăn xong cơm sáng, người một nhà đồng thời xuất phát, Tiểu Đào đi họp chợ, Điền Mãn Thương mang theo thê nhi một nhà đi gieo lúa mạch. 
Cuộc sống của người nông dân chính là như vậy, mặt trời mọc liền làm việc, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi, lao động cần mẫn tiết kiệm, nhưng lại vẫn ăn không đủ no mặc không đủ ấm. Tiểu Đào nhiều khi nghĩ rằng đây là vì cái gì, nhưng chính đầu nhỏ của nàng lại hiều không rõ được. 
Tới trấn trên, người họp chợ không còn nhiều lắm, Tiểu Đào liền cất giọng rao hàng, đường rộng ít người tiếng rao lại càng vang xa. Hoắc Trầm thăm dò nhìn ra ngoài cửa, quả nhiên là thấy được thân ảnh quen thuộc kia. Hôm nay nàng mặc váy có vẻ gầy, mặc trên người làm cho vòng eo thon nhỏ phá lệ làm người ta chú ý. 
" ai u, bất tri bất giác, Tiểu Đào cũng lớn thành đại cô nương rồi a, đã có nhà chồng hay chưa?" 
Tôn đại nương bên tiệm vải hỏi. 
Vừa nghe đến hai chữ nhà chồng, Hoắc Trầm lập tức lỗ tai dựng đứng lên, dừng thiết chuỳ trong tay, im lặng nghe ngóng. 
Tiểu Đào khuôn mặt nhỏ đỏ lên, liếc mắt nhìn cửa sổ thấp thoáng sau hàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-tho-ren-tieu-mat-dao/3290870/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.