Chương trước
Chương sau
Một công ty lớn như Tinh Duyệt, ngẫu nhiên có một bộ phim truyền hình không thành công không tính là cái gì, nhưng năm nay đối với Tinh Duyệt mà nói, xứng là thời buổi rối loạn.
Tịch Trạch An hủy hợp đồng với Tinh Duyệt, vốn đã khiến cho Tinh Duyệt thương gân độn cốt, ngoài những cái này, Khương Tú cũng bị lật đổ.
Ở đời trước của Cố Ngôn Tử, tuy rằng Tịch Trạch An hủy hợp đồng, nhưng bộ phim truyền hình nhận cát xê thấp quay giúp cho Tinh Duyệt sau đó lại nổi tiếng, lúc này Khương Tú, dựa vào quan hệ với Bành Tĩnh Hoằng mà ở giới giải trí thu vào không ít tiền, tuy rằng <Nhà của ngươi> không thành công, nhưng công ty cũng không chịu ảnh hưởng gì, hiện tại thì không giống.
Cha Bành đã vài ngày không ngủ ngon.
Hắn thậm chí hơi hối hận.
Lúc trước khi con hắn muốn đưa <Nhà của ngươi> cho Cố Ngôn Tử cải biên, hắn hẳn là nên đồng ý, khi đó nếu hắn đồng ý, hiện tại lượt xem của bộ phim truyền hình này, cũng không tới mức như vậy.
Hắn đã xem qua <Giang Sơn>, còn hiểu biết Cố Ngôn Tử, biết Cố Ngôn Tử là người có bản lĩnh.
Đương nhiên, hiện tại nói những cái này đã trễ rồi.
Cha Bành xoa huyệt thái dương của mình, thở dài một hơi.
“Bành tổng, có người muốn gặp ngài, là bạn của Bành thiếu Tôn Minh Nghĩa.” Trợ lý của cha Bành nói với cha Bành.
“Hắn tới làm gì?” cha Bành nhíu mày. Hắn đối với đám bạn xấu của con mình, là hơi chướng mắt.
Con của hắn không đi quen biết với những người có địa vị cao quý, cũng chỉ biết đi trộn lẫn với những tên này, hắn có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Hắn nói trên tay hắn có nhược điểm của Cố Ngôn Tử.” trợ lý nói.
Cha Bành nghe vậy, lập tức nói: “Để cho hắn tiến vào.”
Tôn Minh Nghĩa rất nhanh được đưa tới trước mặt cha Bành.
“Trên tay cậu có nhược điểm gì của Cố Ngôn Tử?” cha Bành hỏi.
“Kỳ thật cũng không phải là nhược điểm gì.” Tôn Minh Nghĩa nói: “Mọi chuyện là như thế này, lúc trước Tú Tú không phải là thực chán ghét Cố Ngôn Tử sao? Liền bỏ tiền ra mua hai nhân viên ở phòng làm việc của Cố Ngôn Tử, để cho bọn họ khi viết kịch bản <Giang Sơn>, bỏ thêm vào một ít nội dung sao chép.”
“Có chuyện này sao?” cha Bành kinh ngạc.
Tôn Minh Nghĩa gật đầu, lại nói: “chú Bành, Cố Ngôn Tử hãm hại Tú Tú như vậy, chúng ta nhất định phải dạy dỗ hắn một trận!”
“Cậu đem toàn bộ mọi chuyện nói rõ cho tôi, tôi muốn nghĩ một chút.” Cha Bành nói.
Tôn Minh Nghĩa lập tức đem toàn bộ chuyện mình biết nói ra.
Những thứ Tôn Minh Nghĩa nói, đều là Khương Tú nói với hắn.
Sau khi Khương Tú bị bắt, rất hận Cố Ngôn Tử, đương nhiên không muốn buông tha Cố Ngôn Tử, nhưng cô ta càng hận cha Bành và Bành Tĩnh Hoằng, cảm thấy bọn họ rất vô tình.
Cuối cùng, cô ta quyết định tìm Tôn Minh Nghĩa, để cho Tôn Minh Nghĩa đem những thứ trên tay cô ta cho cha Bành, để cho cha Bành đi đối phó Cố Ngôn Tử.
Đến lúc đó, Cố Ngôn Tử gục, mà cha Bành, không chừng cũng không có chỗ gì tốt.
Khương Tú muốn Tôn Minh Nghĩa giúp đỡ mình làm chuyện này, nên cũng không gạt Tôn Minh Nghĩa, mà Tôn Minh Nghĩa, ngay từ đầu hắn còn hơi do dự.
Nhưng nhìn thấy Bành Tĩnh Hoằng hoàn toàn mặc kệ Khương Tú, thậm chí không thèm liếc mắt nhìn Khương Tú một cái…rốt cuộc hắn vẫn theo yêu cầu của Khương Tú làm.
Cha Bành cũng không biết ý tưởng của Khương Tú và Tôn Minh Nghĩa, hắn nghe Tôn Minh Nghĩa nói xong, cũng chỉ cảm thấy nữ nhân Khương Tú này thật ngoan độc.
Lúc này hắn bắt đầu cảm thấy may mắn, may mắn con mình không có lấy Khương Tú, chỉ mới đính hôn, hiện tại hôn ước còn được hủy bỏ.
Đương nhiên, hiện tại quan trọng nhất, là chuyện của Cố Ngôn Tử.
Cha Bành nghĩ tới Trịnh Gia Hòa, cũng không muốn đi đối phó Cố Ngôn Tử.
Nhưng mà ngày hôm sau, hắn biết được lượt xem của <Giang Sơn> trên 2, mà lượt xem <Nhà của ngươi> chỉ còn 0.98.
Cha Bành hít sâu một hơi, hạ quyết tâm.
Đương nhiên, hắn không phải Khương Tú, làm việc cũng không xúc động như Khương Tú.
Cha Bành tìm người liên hệ Mã Hoài cũng Hồ Tiểu Lê.
Lúc trước Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê cầm tiền của Khương Tú, lại biết trên lưng Cố Ngôn Tử sẽ có tội danh sao chép, <Giang Sơn> nhất định sẽ gặp chuyện không may, liền khẩn cấp rời khỏi phòng làm việc của Cố Ngôn Tử.
Nhưng mà, bọn họ sau khi rời khỏi phòng làm việc cũng không tốt.
Bọn họ là biên kịch mới không hề có danh khí, rất khó để nhận việc, nếu không làm biên kịch thì có thể viết cái khác…. Bọn họ nếu có bản lĩnh có thể viết ra một tác phẩm cực kỳ nổi tiếng, cũng không cần làm tiểu biên kịch ở phòng làm việc của Cố Ngôn Tử nữa.
Cuối cùng, bọn họ cầm tiền, thế nhưng miệng ăn núi lở, lúc trước Khương Tú cho bọn hắn tiền, kỳ thật cũng không phải rất nhiều.
Mà mấy ngày nay nhìn thấy <Giang Sơn> càng ngày càng nổi tiếng, tâm tình bọn họ lại phức tạp.
Khi đó bọn họ nếu đi theo Cố Ngôn Tử, thành thành thật thật làm việc, chờ <Giang Sơn> nổi tiếng, có phải có thể có chút tiếng tăm hay không, sau đó tiền lương sẽ càng ngày càng tăng?
Đương nhiên, hiện tại hối hận cũng không còn kịp rồi, Cố Ngôn Tử…. sẽ xảy ra chuyện.
Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê nghĩ như vậy, đột nhiên có người tìm bọn họ, cho bọn họ tiền còn kêu bọn họ lên mạng tố cáo Cố Ngôn Tử sao chép.
Hai người bọn họ không hề do dự từ chối.
Nếu là trước kia, nhìn thấy có tiền, bọn họ đồng ý ở trên mạng bôi đen Cố Ngôn Tử, nhưng hiện tại…. kết cục của Nghê Quân Dương còn chưa đủ thảm sao?
Sau khi bọn họ làm như vậy, có thể rơi vào kết cục giống như Nghê Quân Dương hay không?
Nhưng mà, sau khi bọn họ từ chối, thế nhưng bị uy hiếp.
Người tìm bọn họ tỏ vẻ, bọn họ nếu không nghe lời, không chỉ làm xấu thanh danh bọn họ, còn có thể tìm người đối phó người nhà bọn họ, đánh gãy chân bọn họ.
Gia cảnh Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê chỉ bình thường, lại không có lá gan cá chết lưới rách, lập tức bị dọa sợ, chỉ có thể nơm nớp lo sợ đồng ý.
Sau đó ngươi uy hiếp bọn họ, liền nói cho bọn họ kế hoạch, kêu bọn họ cứ làm theo kế hoạch.
Mã Hoài cùng Hồ Tiểu Lê, căn bản không dám không đồng ý.
<Giang Sơn> càng chiếu về sau, đánh giá trên mạng càng ngày càng tốt.
Các tình tiết trong bộ phim truyền hình này đều ăn khớp với nhau, nội dung vở kịch lại hấp dẫn, người xem rất nhiều, không chỉ lượt người xem càng ngày càng tăng, lượng xem trên mạng cũng càng ngày càng tăng lên.
Trong lúc đó mọi người nói chuyện về bộ phim này càng ngày càng nhiều, coi như có người không xem, sẽ như là người lạc hậu, vì vậy, càng ngày càng có nhiều người xem bộ phim này.
Trái ngược lại, người xem <Nhà của ngươi> càng ngày càng ít, cuối cùng lượt xem <nhà của ngươi> ổn định ở mức 0.9.
Kỳ thật lượt xem <nhà của ngươi> so với những bộ phim truyền hình khác thì cũng là bình thường, nhưng nó so với khoản đầu tư ban đầu mà Tinh Duyệt bỏ vào, lại là quá kém.
Mà tất cả mọi người đều cảm thấy, bộ phim truyền hình này thành như vậy, là có quan hệ tới biên kịch.
Biên kịch <Nhà của ngươi> bị mắng không ngẩng được đầu.
Lúc trước Nghê Quân Dương gặp chuyện không may, giải trí Tinh Duyệt liền tuyên bố, nói Nghê Quân Dương chỉ là một trong những biên kịch của bộ phim truyền hình này, hơn nữa còn sửa lại trình tự tên của biên kịch, đem tên của Nghê Quân Dương để tới cuối cùng.
Hiện tại biên kịch của bộ phim này bị mắng, những người có tên xếp trước Nghê Quân Dương liền không được thoải mái.
Tất cả bọn họ đều ngoan ngoãn nghe mắng thì không có gì, nhưng trong đó lại có một biên kịch tính tình rất nóng nảy, không muốn bị vu oan…. Hắn trực tiếp lên QQ đăng một bài post, nói bộ phim truyền hình này cơ bản đều là Nghê Quân Dương viết, những người bọn họ chỉ phụ trách giúp đỡ hắn mà thôi, hơn nữa những điểm mà bọn họ không đồng ý, Nghê Quân Dương sẽ phát giận, cho nên bộ phim này quay mới lộn xộn như vậy, không hề có chút quan hệ nào tới bọn họ hết!
Bài post này vừa được đăng lên, Nghê Quân Dương lại một lần nữa bị lôi ra chì chiết, giải trí Tinh Duyệt cũng bị người khác cười nhạo không ít, chuyện tình lúc trước, tức thì bị đào ra.
“Nghê Quân Dương còn có mặt mũi nói biên kịch của<Giang Sơn> sao chép hắn! biên kịch của <Giang Sơn> so với hắn còn tốt hơn.”
“Lúc trước không phải có người nói Cố Ngôn Tử có thể từ điện ảnh và truyền hình Gia Thành nắm được hạng mục <Giang Sơn> là có nội tình sao? Hiện tại nhìn xem, làm gì có nội tình gì?”
“Người ta viết rất tốt, về phần Nghê Quân Dương, đừng đem kịch bản về mẹ chồng của ông mà đi phá hủy tiểu thuyết của người khác?”
….
Nghê Quân Dương đang bị mắng rất lợi hại, mà đúng lúc này, đột nhiên có người lên QQ bày tỏ, Nghê Quân Dương tuy rằng viết không tốt, nhưng hắn tốt xấu gì cũng là tự mình viết ra, mà <Giang Sơn>… bộ phim này chính là đi sao chép!
Người này không ngừng bày tỏ trên QQ của mình, còn để lại những lời bình luận như vậy ở dưới những bài viết về <Giang Sơn>, cuối cùng, thật sự có không ít người chú ý tới hắn, kêu hắn lấy chứng cớ ra.
Nhưng người này không lấy chứng cớ ra, chỉ nói xem đi rồi biết.
Đồng thời hắn thề son sắt tỏ vẻ, <Giang Sơn> chính là đi sao chép!
Những thứ này đương nhiên là Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê làm.
Mà sau khi bọn họ ở trên QQ nói như vậy, cũng không dám lên QQ, mà lẳng lặng chờ ngày mai tới.
Buổi tối ngày mai, bộ phim <Giang Sơn> sẽ bắt đầu chiếu những tập mà bọn họ viết, trong đó có không ít tình tiết đi sao chép.
Bọn họ tính toàn chờ nội dung của bộ phim được chiếu lên, lại lên mạng xúi bẩy gây chuyện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.