"Cái áo này thật là đẹp." Thẩm Tiên Hạ mặt mũi hồng hào trở lại, ngũ quan đẹp đẽ rõ ràng, gật đầu.
Ái Tâm bĩu môi, không nói gì chọn bừa một chiếc váy đi vào phòng thử đồ. Giọng điệu chán chường vọng ra.
"Cậu không chờ đến khi tìm được anh hai rồi mới kết hôn à?"
"Anh ấy đã không muốn quay về, mình cũng không thích ép buộc. "
Ái Tâm nghĩ cũng không nghĩ liền mặc chiếc váy vào, cô thất vọng.
Anh thật sự bắt cô chờ đến bao giờ?
Anh và cô đã quá phí phạm thời gian dành để chờ đợi. Thẩm gia tuy không còn oai phong như 5 năm trước nhưng không phải anh cứ như vậy làm việc điên cuồng cho đến khi phục hồi mới được không?
Thẩm Tiên Hạ cúi đầu suy nghĩ, lạ thật, cô hôm nay đến thử đồ lại không có ai ở đây, Thiên Kỳ bao cửa tiệm này sao nhở. Anh bảo sáng nay đến sân bay đón anh hai rồi sẽ đến thử đồ với cô mà. Thật là lâu.
Nghĩ mình sắp được gặp anh hai lòng cô bật lên cảm giác vui vẻ.!loại cảm giác này không tày nào tả được.
Cánh cửa một lần nữa bị mở ra, Ái Tâm bước ra.
Cánh cửa chính cũng bị mở ra.
Trước mắt cô là ba người đàn ông. Thiên Kì, Thiên Hàn và Tần Ngôn.
Thẩm Tiên Hạ mở nụ cười ngọt ngào, gật đầu:"Anh hai, anh đã về."
Một câu nói như phân biệt rạch ròi giới hạn giữa cô và anh, mi tâm Thiên Hàn nhíu lại, có chút khó chịu cũng không có chào cô trực tiếp bước đến chỗ soopha đối diện vương giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-toi-ghet-anh/11485/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.