Dương Quang Trường xua xua tay cố giải thích : " Không phải vậy đâu . Đã hạ sốt rồi ."
Mặc Liên nghĩ rằng anh sợ bệnh viện nên mới nói như vậy , cô ôm anh vào lòng mình an ủi : " Không sao đâu . Không có gì phải sợ hết . Em ở cạnh thầy nha ? "
Dương Quang Trường thấy vậy liền nhân cơ hội ôm lấy Mặc Liên , hỏi : " Em thật sự sẽ ở cạnh tôi sao ? "
" Ừm ! Em sẽ ở cạnh thầy ." Mặc Liên vỗ nhẹ đầu anh : " Nên là mình đi nha ? "
Dương Quang Trường gật gật đầu hít một hơi ngửi mùi hương trên người Mặc Liên sau đó vui vẻ cùng cô đi bệnh viện .
Trên xe , Dương Quang Trường nằm mãi trên đùi Mặc Liên , Gương mặt đầy thoả mãn . Mặc Liên thật sự nghĩ rằng người thầy của mình vì sốt cao quá nên tưởng nhầm mình là người mà anh thích .
Vào bệnh viện , đợi sau khi Dương Quang Trường đã vào phòng bệnh , Mặc Liên liền nhắn tin cho Mặc Ly để bà không phải lo cho mình . Cầm luôn điện thoại của Dương Quang Trường gọi cho ba anh .
Bác sĩ vừa ra , Mặc Liên từ tốn hỏi thăm .
Ông cũng ôn nhu trả lời : " Lúc đến đây đã gần hạ sốt rồi . Nghỉ ngơi một chút là có thể về nhà ! "
Mặc Liên : " Nhưng mà lúc nãy thầy còn nói sản nữa mà ? "
Bác sĩ : " Bây giờ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806452/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.