Bên trong phòng hội trường .
Cả trường đều đã tập trung ngồi vào vị trí , lớp 12A ngồi ở vị trí đầu .
Mặc Liên ngồi cạnh Dương Quang Trường ở bàn đầu tiên với tư cách là người đại diện cho lớp .
Dương Quang Trường trong lúc chờ đợi cứ trêu chọc Mặc Liên , nhân lúc ồn ào liên tục gọi : " Vợ ơi . Vợ ơi . "
Mặc Liên lúc này chỉ muốn đánh anh , hơi nhíu mài , nhỏ giọng quát Dương Quang Trường : " Thầy im lặng chút đi . "
Dương Quang Trường hơi nghiên người chồm về trước mặt cô , đưa bánh lên ngay miệng Mặc Liên , cười : " Vợ ăn bánh đi nè . "
Mặc Liên nghiến răng nghiến lợi liếc nhìn xung quanh , sợ sẽ có người thấy , cô đánh nhẹ vào đùi anh : " Thầy ngồi yên giúp em . "
Dương Quang Trường ngồi sát lại , chống tay lên cằm , nở nụ cười dịu dàng hướng mắt về cô : " Chồng em quan tâm em thôi mà . "
Mặc Liên tức đến mức chỉ muốn đánh ngất đi cái tên trai bao này , nhưng không thể làm gì được vì anh hiện tại là thầy giáo .
Trai bao đội lốt thầy giáo !
Hít một hơi kiềm chế , nắm tay anh nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời : " Ngoan . Ngồi yên một chút . "
Dương Quang Trường sững người , thời gian như dừng lại để anh ngắm nhìn mặt trời nhỏ đang từng giây từng phút mang ánh nắng chói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806432/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.