Dương Quang Trường hơi xụ mặt xuống , oan ức tủi thân mà thở ra một hơi dài : " Anh là suy nghĩ thật mà ! Thời tiết này em chắc chắn sẽ mặc một cái gì đó vừa ấm mà lại đẹp để dự sinh nhật , lại không quá loè loẹt , tủ giày của em chỉ có màu trắng và màu đen thôi , nhưng em bình thường chỉ thích mang giày trắng . " Giọng anh từ từ nhẹ lại : " Anh suy nghĩ thật mà ! "
" Vậy thầy thay áo đi . "
Dương Quang Trường nũng nịu , bày ra vẻ mặt vô cùng đáng thương , lắc đầu : " Không muốn đâu . "
Mặc Liên không phản ứng , vài giây sau cô tháo dây an toàn ra , mở cửa xe thuận miệng nói : " Vậy em đi thay . "
Dương Quang Trường vội chụp tay Mặc Liên lại : " Không cần đâu . Anh chỉ định ở phòng bên cạnh đợi em thôi . "
" ... "
Mặc Liên tới vừa kịp lúc thổi bánh kem , nhanh chóng tặng quà rồi tìm chỗ ngồi . Tìm thấy vị trí bên cạnh Hạ Vũ , đoán chắc rằng cậu cố tình giữ chỗ cho Mặc Liên .
Mặc Liên ngồi yên tĩnh ăn , nghe đám nhóc lớp mình nói chuyện phiếm cũng khá vui vẻ , bỗng chốc cảm thấy có gì đó hơi sai .
Hơi đắng .
Hơi nồng .
Mặc Liên không để ý tới cốc nước ngọt của mình đã bị đổi , cô lặng lẽ nhìn cốc rượu trên tay , mấy giây sau mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806428/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.