"Vậy thì do anh với vợ của anh đẹp đôi quá." Anh nói thế cho cô vui chứ có biết bên ngoài nói thế nào đâu, nhưng mà trong mắt anh thì ai đều không bằng một góc của cô, giống như trời sinh cô dáng vẻ đáng yêu, còn trời sinh anh cái tính nghiện vợ, chỉ cần nhìn cô hít thở thôi cũng cảm thấy cô đáng yêu. "Thôi nè, đừng có buồn, em xem có ai đáng yêu bằng em chưa?"
"Không biết."
"Tất nhiên là có rồi."
"..."
"Nhưng mà trong mắt anh không ai bằng em cả, em là duy nhất, cho dù xuất hiện một người, không, hàng trăm hàng vạn người nữa xinh đẹp hơn em, thì đối với anh cũng chỉ có một cô công chúa là em.."
"..."
"Thôi mà." Dương Quang Trường ôm đôi má của cô xoa xoa, hôn "chụt" một cái lên môi, dịu dàng như ánh hoàng hôn: "Em không có xấu đâu, dễ thương lắm, giống như em bé vậy, lúc nào cũng tròn tròn giống em bé hết."
Mặc Liên như học theo anh mà làm, chúm chím môi cười. "Anh đừng có hôn em!"
"Sao vậy?" Cưng muốn rớt trái tim, anh ngồi xuống ngay bên cạnh, cẩn thận đặt tay lên bụng, ôm cô trong lòng. "Em bé ghét anh hôn lắm hả?"
"Em không thích anh hôn đâu." Mặc Liên đặt chân xuống giường đung đưa đung đưa, kéo tay anh áp lên ngực, trông ngốc ngốc hồn nhiên. "Anh mà hôn là ở đây đập mạnh, khó thở lắm, em không thích!"
Biết là cô cố tình giả vờ nhưng mà không kiềm được sự cưng chiều nổi lên bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-la-do-nghien-vo/2806196/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.