Chu Trương Hy đập đập vai tôi, gươn mặt tỏ ra cute lạc lối.
- Gì đây_ tôi nhìn cô bạn nhàn nhạt nói.
- Chìu nay tớ đến đón cậu nhé!_ Cô bạn chớp chớp đôi mắt to tròn đáng yêu.
Hẳn là con nhỏ này chỉ muốn tới ngắm trai thôi. Tôi lạ lẫm gì nó đâu.
Ôm tay tôi, lắc lắc.
- Nha. Nha. Hân Hân.
Gương mặt này, tôi mà không cho là bí xị ngay thôi. Mà nhìn kĩ cũng mềm lòng quá.
Anh hất tay ra. Nói.
- Được rồi!
- Thật hả?
Ánh mắt cô bạn sáng rỡ. Rồi nhảy vào ôm tôi hôn chụt chụt.
- Ôi yêu Hân lắm cơ. Yêu lắm cơ.
- Được rồi! Được rồi mà! thả tớ ra được rồi mà... aaaaaa.... thả tớ ra. Ghê quá!.....
......
Ra về.
Đúng như lời hẹn, tôi vừa lếch ra tới cổng đã trông thấy Trương Hy mỹ miều đứng đấy. Chậc... con nhỏ này...
Thấy tôi, cô bạn đưa tay vẫy vẫy.
- Đằng này.
- Thấy rồi!
Trương Hy che miệng nói nhỏ.
- Tớ cố hét để gây sự chú ý ấy.
Đấy. Giờ thì trời đất thấy chưa? Nó là một con cáo, cáo chín đuôi, cáo chính hiệu mà.
Đi thẳng, tôi để lại lời nói.
- Về thôi!
- Khoan đã tớ chưa được thiếu gia nào để ý.
Trời ạ. Thế nó đi đón tôi là cái cớ hoàn hảo phục vụ cho mục đích tiêu cực của nó. Tức chết mà.
Con bạn xị mặt. Tôi ra sức lôi kéo mặt cho nó dãy dụa. Ai nhìn vào tưởng tôi ăn hiếp nó chứ chả chơi.
Bỗng một âm thanh cất lên, ngắn gọn, thu hút và vô cùng xúc tích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-cam-cau-an-che/1327231/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.