Bầu trời mùa hạ, nắng nóng oi bức, một cô gái 17 tuổi trên người mặc chiếc áo sơ mi bạc màu, đôi giày lem luốc cũ sờn, tay xách nách mang đứng giữa đô thi tấp nập.
Cô từ trong chiếc balo to lớn của mình mở lấy ra một mẩu giấy: "Đây rồi, đúng địa chỉ rồi, đối diện siêu thị, ngay giữa đường...."
Đang mải lẩm nhẩm đọc tờ giấy, một chiếc ô tô sang trong dừng ngay trước mặt nó: "Cháu phải là Hà Thư con mẹ Loan không?". Một bác tài xế trung niên hạ cửa xe hỏi nó.
"Dạ, đúng rồi ạ!" - Hà Thư trả lời.
"Thế lên xe đi, bà chủ đang đợi cháu ở nhà đấy".
"Bà chủ phải bác Hồng không ạ?" - Nó bước lên xe hoạt ngôn nói chuyện.
"Đúng rồi...mà cháu....".
Trên đường đi hai bác cháu nói chuyện không ngừng, nó hỏi đủ chuyện trên trời dưới đất bác đều trả lời nó. Quả là người thành phố có khác. Thật dễ tính! Chứ như hồi ở quê nó mà hỏi nhiều thế kiểu gì cũng bị mắng.
Nó tên là Hà Thư năm nay 17 tuổi, hồi bé mẹ nó đã bảo mẹ nó lấy chồng cho nó rồi. Năm nay nó lên thành phố đi học cùng chồng nó.
Nhẽ ra nó phải lên từ hồi 15 tuổi rồi nhưng hồi đấy nó nghịch quá, mẹ bảo nó ở quê để mẹ dạy dỗ lại chứ không lên thành phố nó làm giặc mất.
Mẹ nó bảo hồi xưa bố nó với nhà chú Lý với cô Hồng là anh em kết nghĩa. Ngày ấy hai gia đình dưới quê ở cạnh nhà nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thieu-gia-anh-la-chong-em/2908932/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.