"A Huyên, ca ca, vừa rồi muội nói dối đấy, muội muốn làm huynh muội với huynh, cũng muốn làm phu thê với huynh. Từ nay về sau, chúng ta sẽ thật dốc long...A!"
Trạm Liên quay cuồng đầu óc, nàng thất thanh hô lên, hai bàn tay ôm lấy cổ Trạm Huyên.
Trạm Huyên ôm lấy nàng, vui mừng bế nàng quay vòng. Hắn nhếch môi mở miệng cười ha hả, trong mắt như có ánh sao rơi xuống.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trạm Liên từng thấy hắn vui, nhưng chưa từng thấy hắn vui mừng điên cuồng thế này, hắn ôm nàng quay vòng, cười như đứa trẻ.
"Liên Hoa nhi, Liên Hoa nhi!" Trạm Huyên mỗi câu đều mang theo niềm vui.
Trạm Liên không khỏi cười khanh khách theo hắn, "A Huyên mau thả muội xuống, muội chóng mặt quá!"
Trạm Huyên lại bước lớn hai bước, khom eo xuống, Trạm Liên lại kinh sợ hô lên, trong chốc lạt đã được dịu dàng đặt xuống giường nhỏ, trước mắt thoáng qua một cái, chưa cả định thần, bộ ngực rắn chắc đã đè lên.
Trạm Huyên như đang chăm chú soi xét nàng, khóe miệng cười càng lớn, hắn trượt qua sống mũi xinh xắn của nàng, đôi môi không ngừng hôn lên má nàng.
Trạm Liên bị hắn làm nhột, cười không dứt.
"Liên Hoa nhi, Liên Hoa nhi!"
Trạm Huyên không ngừng gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thien-hoa-khai/371416/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.