Từ ngày Trạm Liên lập lên uy phong trong phòng Mạnh Quang Đào, Mạnh phủ gió êm sóng lặng được một đoạn thời gian. Ngay cả việc vấn an hằng ngày Trạm Liên đều không làm, Mạnh mẫu cũng không dám lộn xộn, chỉ là mỗi ngày cơm canh đưa đến đều đã nguội lạnh.
Trạm Liên không thèm nhìn, đều đem những đồ ăn đó thưởng cho hạ nhân, chính mình mở một phòng bếp ngay trong sân, phân phó Xuân Đào ra ngoài tìm một nữ đầu bếp tay nghề tốt vào phủ. Mỗi ngày đều tự nấu ăn lấy, toàn những món điều dưỡng thân thể, nên không bao lâu sau, sắc mặt nàng hồng thuận lên rất nhiều, ngón tay cũng có một chút thịt.
Mạnh mẫu nghe nói lại, bản thân tức giận đến ăn không ngon. Bà không nghĩ tới, chỉ mới cho độc phụ kia nghỉ ngơi nửa ngày, đảo mắt một cái liền trở thành ác hành ác trạng* rồi.
*ác hành ác trạng: ý chỉ việc trở nên xấu xa, hung dữ
“Hưu nàng, Đào nhi, con nhất định phải hưu nàng.” Có một người con dâu như thế, bà giống như bị mắc xương cá ngay cổ họng, nuốt không trôi mà nhổ không ra.
Mạnh Quang Đào cầm chén thuốc trên mâm, “Mẫu thân, hài nhi làm sao mà không muốn hưu ác phụ này chứ? Nhưng đây là hôn nhân do bệ hạ tự mình ban thưởng, hài nhi xác thực không còn cách nào.”
“Lẽ nào chúng ta phải coi nàng như tổ tông mà cung phụng? Chờ con khỏe lại, nàng chiếm vị trí chính thê, con trai trưởng của con sau này đều gọi nàng là mẫu thân. Cái này, đây quả thực là… muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-thien-hoa-khai/276468/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.