Tiêu Quân Lâm rất phiền muộn.
Bởi vì… bắt đầu từ hôm qua, Hướng Dịch đã né hắn cả ngày. Sau khi từ đường đại lộ trở về, Hướng Dịch liền tự giam mình trong phòng.
Bình thường lúc ăn cơm, không đợi Tiêu Quân Lâm gọi, Hướng Dịch sẽ căn thời gian tự động đi đến.
Bất quá hôm nay, lúc gõ cửa gõ a gõ a không phản ứng, không thể làm gì khác hơn là thở dài, Tiêu đại thiếu gia đành phải tìm chìa khóa để vào phòng Hướng Dịch.
Lúc đó, Hướng Dịch đang chơi máy tính nhìn thấy hắn một cái, như con thỏ nhỏ bị kinh hách khi nhìn thấy đại hôi lang, từ trong phòng vọt cái leo lên ban công liên thông của căn phòng.
Sau đó, cách lan can, ôm đầu gối ngồi xổm dưới đất, vừa len lén nhìn trộm, phòng bị Tiêu đại thiếu gia kẻ ngày hôm qua hôn trộm cậu.
Thấy phản ứng của Hướng Dịch, Tiêu Quân Lâm thật buồn bực.
Quả nhiên, xung động là ma quỷ a. Ngoài cái giá là bị đánh một quyền trên bụng, Hướng Dịch còn bắt đầu lẩn trốn hắn.
Ách, Tiêu Quân Lâm không dễ chịu, bất quá Tiểu Hướng đồng học hiện tại cũng không khá hơn.
Chuẩn xác mà nói, cậu đã đói bụng ba hôm rồi… Trong bụng phiên giang đảo hải, bụng sôi ùng ục, nhìn lan can gỗ màu đồng trước mắt, Hướng Dịch đột nhiên cảm thấy, nếu như đây là chocolate thì tốt quá ~~~
Cũng đủ cậu ăn một bữa.
“Tiểu Dịch.” Tiêu đại thiếu gia mở miệng gọi, bắt đầu dụ dỗ người nào đó ra khỏi ban công, “Hôm nay ta làm rất nhiều đồ ăn ngon, mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-tiem-quy-tac/142609/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.