Gần đây cuộc sống của Diệp Nhân Sênh rất là ung dung vui vẻ.
Ngày ngày cô nằm trên giường trong kháchsạn, chuyện ăn uống đã có Mã Thiến Thiến hầu hạ, đồ ăn vặt với máy tínhkhông hề rời tay, tỉnh dậy liền happy ăn no rồi lại ngủ tiếp, hơn mộttuần nay không hề ra khỏi phòng, chỉ đôi khi tình cờ vân vê lớp thịt mỡrõ ràng trên người mà u buồn nhìn ra ngoài cửa sổ, cái vẻ mặt kia cầnđau buồn bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Có lẽ do ngày ngày đều đắm mình trong trò chơi vô cùng náo nhiệt, nên cũng chẳng có thời gian để suy nghĩ về chuyện đó.
Diệp Nhân Sênh thở dài tắt trò chơi đi,Đường Dập đang ở bệnh viện không có thể online, nhưng nếu không có LệnhHồ trong Đỉnh Hoa Sơn, thì cũng chẳng thể chơi vui được.
Cô nằm trên giường nhắm mắt lại, khôngngờ mấy ngày nay lại ngủ rất ngon, nhưng bây giờ lại chẳng thể nào chợpmắt được, huống hồ…
Huống hồ bên ngoài mặt trời ngày càng lên cao, căn bản là cô chưa rời giường được bao lâu.
…
Làm quái gì mà có thể suy sụp đến thế chứ!
Ấy, nhưng mà cái cách suy sụp đấy lại đặc biệt một chút… Người ta suy sụp thì không ngủ không nghỉ sa vào tửusắc, còn cô ngược lại ăn ngon ngủ ngon mập thêm mấy ký…
Diệp Nhân Sênh vô cùng đau khổ, quyết định ra bên ngoài… phơi nắng.
Cô ngồi trên chiếc xe lăn thuê từ bệnh viện, lấy cáic chìa khóa giấu trong người, happy tự mình di chuyển đến trước thang máy.
Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-manh-dong/2276812/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.