rước mặt là một Thiên Kiếm trang bị sang trọng, đúng là Đón Gió Nghe Mưa.Nhưng trong lòng hắn lại ôm một cô gái khác. 
Lộ Mỹ Hà chỉ nói hai từ đấy, sau đó không nói gì nữa, có thể hai người đang còn Mật Ngữ. Những người còn lạidường như cũng ý thức được điều gì đó, cả thảy đều không nói gì. DiệpNhân Sênh cảm thấy nhiệm vụ vĩ đại là dàn xếp lại rơi xuống đầu cô. 
[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: Mọi người vất vả rồi, các ngươi đi trước đi, ta còn dạy đồ đệ. 
[Đội Ngũ] Sênh Sênh Ly Nhân: Đúng rồi Không Tàng, thêm đồ đệ ta vào bang đi. 
[Đội Ngũ] Không Tàng Pháp Sư: Được thôi, vừa rồi Thân Hổ có kêu ta tới phó bản, Tiểu Bầu có đi không? 
[Đội Ngũ] Bầu Tiên Tử: Có. 
Rất nhanh hai người họ rời khỏi đội ngũ,Diệp Nhân Sênh suy nghĩ, không định đi hỏi Lộ Mỹ Hà, khiến cô ấy chỉ còn lại một mình trong đội, dắt đồ đệ chạy trốn. 
Cái cảnh này mà có thêm người quen thì thật xấu hổ, để cho cô ấy tự xử lí vậy. 
Đêm nay Diệp Nhân Sênh ngủ không ngon,thế nên hôm sau lúc làm mẫu sử dụng thiết bị thể hình thì tinh thần ngẩn ngơ, bất tri bất giác làm hơn một trăm lần động tác chèo thuyền màkhông biết mệt, khiến cho khách hàng của cô phải mắt chữ O nhìn mà cảmthán. 
Ngoại trừ lần đó ra, cả buổi sáng huấnluyện đều thuận lợi, Diệp Nhân Sênh lau mồ hôi, không hề tắm rửa chỉmuốn xông thẳng về nhà, nhưng ngoài dự liệu, còn chưa ra khỏi cửa thì đã thấy Lộ Mỹ Hà chờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-manh-dong/130033/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.