(*Thần phù bang phái: ấn tín của bang phái, cụ thể ở đây là thần phái)
Thanh sơn bích thủy, một thanh sam ẩn sĩ đang ngồi nghỉ đầu đội mũ.
Rừng trúc xanh ngắt, hồ nước tĩnh lặng, sóng nước dập dờn giữa hồ, một cô gái Ngọc Thanh từ từ đi tới, cô rút chiếc lược cố định búi tóc trên đầu mình ra, chỉ còn lại một suối tóc dài nhẹ nhàng tung bay theo gió, một phong thái thướt tha yêu kiều nói không nên lời.
Có một chiếc lá trúc từ nơi xa rơi xuống, đậu trên mặt nước tạo thành từng vòng gợn sóng lăn tăn. Cô gái Ngọc Thanh bỗng nhiên dừng lại, đứng sau thanh sam ẩn sĩ, màu xanh xơ xác tiêu điều, áo trắng ôn nhu dịu dàng, thời gian dường như yên lặng, trong nháy mắt như vĩnh viễn đọng lại ở khung cảnh đẹp hơn tranh vẽ này.
Một giây sau đó.
Thanh sam ẩn sĩ đột nhiên phô ra dáng vẻ khoa trương nhảy cẫng lên, trên đỉnh đầu bay ra một hàng chữ nhỏ.
[Đối Diện] Bánh Mỳ Đại Vương: Ta nhổ vào! Kẻ nào nói lũ cá chạch ngu ngốc nơi này có thể câu được chứ!
[Đối Diện] Sênh Sênh Ly Nhân: = = Cá chạch không ngốc, là ngươi ngốc.
[Đối Diện] Bánh Mỳ Đại Vương: Sênh Sênh làm sao ngươi có thể nói ta như vậy chứ (Biểu tượng thẹn thùng),tốt xấu gì thì ta cũng vì ngươi mà đến đây câu một ít cá về làm bữa trưa.
[Đối Diện] Sênh Sênh Ly Nhân: = = ai bảo ngươi câu cá mà dùng kĩ năng cao cấp chứ.
[Đối Diện]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-luu-manh/2126024/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.