Khúc Hoàn Hoàn ăn cơm trong nơm nớp lo sợ, Trương Mặc Thâm vẫn không nói năng gì, thỉnh thoảng nếu nhắc đến chuyện gì liên quan tới Mèo Hồng Đáng Yêu là lại bị anh nhanh chóng chuyển chủ đề. Trong lòng Khúc Hoàn Hoàn muốn sớm xin lỗi anh nhưng càng lúc càng bị kéo dài, cũng do toàn bộ tâm trí đều tập trung vào việc xin lỗi nên ngay cả mùi vị của gà rán cô cũng không nếm kỹ.
Chờ mãi đến lúc ăn cơm xong thì Trương Mặc Thâm lại dọn bàn rồi đi rửa bát, Khúc Hoàn Hoàn sốt ruột đến mức đi qua đi lại trong phòng mà không thể làm gì được.
Cô ngồi xuống ghế sofa, mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng bận rộn của Trương Mặc Thâm. Đồng hồ chậm rãi chuyển động, cuối cùng Trương Mặc Thâm cũng rửa bát xong và bước tới ngồi xuống bên cạnh cô.
Lúc anh ngồi xuống, Khúc Hoàn Hoàn gần như nhảy cẫng lên, cô quỳ chân trên ghế, quay người về phía anh, bàn tay đặt ngang và cúi gập người xuống: “Tôi xin lỗi!”
Trương Mặc Thâm đột nhiên nghe Khúc Hoàn Hoàn nói thế thì giật mình, anh dở khóc dở cười kéo cô dậy: “Không phải cô mới nói xin lỗi rồi à?”
Khúc Hoàn Hoàn giữ nguyên tư thế quỳ, tội nghiệp ngẩng đầu nhìn anh: “Nhưng anh vẫn chưa tha thứ cho tôi mà.”
“Hừm…” Trương Mặc Thâm kéo dài âm cuối: “Tôi nhớ là tôi còn chưa được nghe lời giải thích từ cô nữa mà.” Anh đổi tư thế, ngồi ngay ngắn lại rồi nghiêm túc gật nhẹ đầu với Khúc Hoàn Hoàn: “Cô cứ nói đi, tôi đang nghe đây.”
Khúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-lay-nham-nick-clone/1718674/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.