Edit by Tử Hàm & Beta by Hằng
—
Cửa nhà vừa mở ra, Cẩu Tử liền nhào tới ôm lấy chân Hạng Noãn rồi bò lên trên. Đôi móng vuốt nâng lên, đặt lên cổ cô, thỏa mãn mà dụi dụi vài cái.
Hạng Noãn vuốt ve đầu Cẩu Tử, vẻ mặt tươi cười đầy yêu thương.
Khóe môi cô tùy ý cong lên, tươi cười giống như đóa hoa nở rộ đầu xuân, sáng lạn diễm lệ, sự sủng nịch trong mắt không có cách nào che dấu.
Từ khi gặp lại cô cho đến bây giờ, cô vẫn chưa bao giờ cười với anh như vậy.
Ôn Hàn để hành lý trên tay lên mặt đất, trong lòng khó chịu túm cặp móng chó kia xuống.
Cẩu Tử không chịu, dùng sức dụi vào trên người Hạng Noãn, trong miệng phát ra tiếng hừ hừ, Ôn Hàn đành phải nắm lấy vòng cổ của nó mới có thể kéo Cẩu Tử xuống khỏi người cô.
Trong tủ giày có một đôi dép lê hồng nhạt cho nữ, không phải mới, đã có dấu vết bị mang rồi, cỡ dép rõ ràng lớn hơn chân Hạng Noãn.
Ánh mắt cô bỗng ảm đạm xuống một chút, cũng không nói gì.
Ôn Hàn lấy một đôi dép lê cho nam từ tủ giày ra, đặt ở trên mặt đất nói: “Em mang đôi này trước đi.”
Hạng Noãn cởi giày xăng đan trên chân ra, chân trần đứng trên sàn nhà bằng gỗ, nhìn thoáng qua đôi dép lê hồng nhạt trên giá, sau đó thay đôi dép lê cho nam mà Ôn Hàn lấy cho cô.
Chân cô nhỏ, mang dép của anh giống như đi thuyền, đi đường đều không vững.
Đều là khách nữ tới nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-la-ban-trai-cu-cua-toi/158041/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.