Edit by Tử Hàm & Beta by Hằng
—
Sáng sớm hôm sau, Hứa Tĩnh Vi bắt đầu thúc giục trong nhóm.
【 Tĩnh Vi: @ Một mảnh Dao Quang, thu bản thảo. 】
Mấy chữ khô cằn, ngay cả vui đùa ngoài mặt cũng lười làm, đồng thời bày tỏ thái độ của mình: Cô nộp bản thảo trễ, tôi rất không vui, tốt nhất là cô đừng có chọc tôi.
Tin nhắn này gửi đi nửa ngày cũng không có ai trả lời, mãi cho đến gần bảy giờ tối vẫn không nhìn thấy Dao Quang.
【 Tĩnh Vi: @ Một mảnh Dao Quang. 】
【 Tĩnh Vi: @ Một mảnh Dao Quang. 】
Hứa Tĩnh Vi đã gọi vài cuộc điện thoại nhưng cũng không ai nhận.
Bầu không khí của ban biên tập thấp đến đáng sợ, Hứa Tĩnh Vi ném di động lên trên bàn: “Con mẹ nó, chơi người khác cũng không phải chơi như vậy đâu!”
Cuối cùng, vừa đúng bảy giờ tối, Dao Quang mới gửi bản phác thảo nhân vật đã vẽ xong vào trong nhóm.
【 Một mảnh Dao Quang: Thật xin lỗi, hôm nay mẹ tôi bị bệnh, tôi phải chăm sóc bà ấy.】
【 Tĩnh Vi:……】
Muốn tìm cớ nộp bản thảo trễ, chắc là cũng không đến mức nguyền rủa người nhà ngã bệnh, sắc mặt Hứa Tĩnh Vi hơi dễ chịu hơn. Cô ấy tải hình ảnh xuống, xem thật kỹ.
Bản vẽ phác thảo tốt, chỉ có mấy chi tiết nhỏ cần điều chỉnh.
Cô ấy trao đổi với Ôn Hàn một chút, đóng góp lại ý kiến gửi cho Dao Quang. Sợ sau đó lại xảy ra sai sót, Hứa Tĩnh Vi mở nhóm ra gõ một câu.
【 Tĩnh Vi: @ Một mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-la-ban-trai-cu-cua-toi/158039/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.