Sở Trì nghe thấy tiếng quảng cáo trên tivi, trong lúc Sở Duyệt và Tô Tần bận mắng Tả Khanh thì cậu đã lén bỏ đi, một mình đi lang thang trên đường lớn mà không sợ bị ai nhận ra.
Không ngừng đi về phía trước, mọi thứ đều không liên quan gì đến cậu, cậu không hoà nhập được vào nơi ồn ào này, cũng không để nó ảnh hưởng đến mình. Đi mệt rồi thì nghỉ, sau đó lại đi tiếp.
Cuối cùng, cậu cũng về đến nhà của mình, mở cửa ra rồi nằm xuống sofa, không bật tivi, thậm chí đèn cũng không bật. Như thế này mới để bản thân yếu ớt chìm vào trong bóng tối.
Chỉ có thế này cậu mới cảm thấy bản thân được an toàn, cũng chỉ có thế cậu mới cho phép bản thân được đau lòng.
Trở về đây, đây là nơi bắt đầu và cũng là nơi kết thúc.
Lần cuối cùng rồi, nếu như lần này cậu vẫn không đợi được, vậy thì cậu sẽ lựa chọn rời xa cuộc sống của hắn, quên đi tất cả, có lẽ cũng cần cả một đời đi.
Độc Cô Lạc lái xe, trong đầu hắn chạy lại cuộc đối thoại với bố Sở.
Cái ngày ba năm trước Tiểu Trì nói muốn về nhà hoá ra lại đúng sinh nhật của cậu, hắn có bao nhiêu thất bại, cư nhiên không hề biết sinh nhật của người yêu, ngày quan trọng như thế, hôm đó Tiểu Trì hỏi hắn có muốn đi cùng không, bởi vì lúc đó hắn còn chưa thẳng thắn nói chuyện với Tiểu Trì, hắn sợ bị lộ điều gì mà không thể xử lý, nên hắn đã dứt khoát từ chối.
Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-khong-chiu-noi/1164345/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.