Hoạt động buổi chiều đương nhiên là ở công viên trò chơi.
Đối với người thanh niên mà nói chỗ vui chơi là phần kích thích cólực hấp dẫn nhất. Một đám người đứng phía dưới dù là xếp hàng đến gầnhai giờ nhưng vẫn nhiệt tình vẫn như cũ.
Đương nhiên rồi trong đám người này có ngoại lệ.
Ninh Tâm nhát gan chứng kiến hai vòng trên không trung cao thấpchuyển động cả người cảm thấy choáng váng dọa đến sắc mặt trắng bệch,mặc kệ Mưa nhỏ tí tách dụ dỗ lừa gạt thế nào, vẫn là không thể làm choNinh Tâm vào trong.
“Mọi người chơi đi, ta cùng Ninh Tâm muốn đi chỗ khác.” Kha Dĩ Mặc dắt Ninh Tâm muốn đi, Mưa nhỏ trêu ghẹo nói:
“Lão Đại đau long cho Ninh Tâm như vậy. Mình cũng không chơi, muốn cùng Ninh Tâm hưởng thụ săn sóc nha.”
Kha Dĩ Mặc cười cười.
“Là ta tự mình không thể chơi.” Nói xong liền lôi kéo Ninh Tâm đi.
“Hả? Lão đại vì sao không thể chơi? Chẳng lẽ sợ độ cao?” Mưa nhỏ títách không hiểu ra sao quay đầu nhìn về phía Lý Tín. Một vòng nhìn quétxuống ai ngờ mới vừa rồi 1 đám người còn vẻ mặt hưng phấn giờ đã đồngdạng yên lặng.
“Làm sao vậy?” Cảm giác được không khí có gì đó là lạ.
Hồi lâu Lý Tín mới chậm rãi thở ra một hơi nói:
“Dĩ Mặc tim không tốt.”
Lý Tín nói cũng không tỉ mỉ nhưng là nhìn từ thần sắc của Lý Tín thìnàng có thể rõ ràng biết rõ, Kha Dĩ Mặc tim không chỉ là 2 chữ khôngtốt.
“Ninh Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-em-nuoi-anh/2944104/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.