Sau khi đưa nàng về trường, hắn về đến nhà bà chị đang ngồi ở trênghế đọc sách. Thấy em trai đã trở lại, Kha Dĩ Nghiên vội vàng để sáchxuống, ngại nói:
“Đã về.”
Kêu Cam Lệ Na đi tìm hiểu hư thật đoán chừng là thật sự chọc tới emtrai, mắt thấy em trai hướng mình cười nhẹ nhàng đi tới nàng vội vàngcầm sách ngăn ở trên mặt kêu lên:
“Quân tử động khẩu không động thủ có chuyện gì em cứ nói.” (L ha ha)
“Chị… em đây thân thể kém như vậy, cho dù muốn cùng chị động thủ liệ cố hết sức được không?” Kha Dĩ Mặc ngồi bên cạnh chị gái, rồi lại nằmtrên đùi chị, biến nó thành gối đầu
“Chị, em biết rõ chị là quan tâm em. Nhưng mà chị pahir tin em đã trưởng thành, em sẽ chiếu cố thật tốt chính mình.”
“Muốn làm nũng? Không có cửa đâu.” Kha Dĩ Nghiên vỗ vỗ đầu em trai mình.
Kha Dĩ Mặc giọng buồn bực nói:
“Chị, em không phải là làm nũng, em chỉ là muốn cùng chị nói rõ ràng. Thân thể của em thế nào, em biết rõ. Tương lai đối với em mà nói thì là tồn tại quá nhiều chuyện xấu. Trước kia có nhiều thứ em không dám đi,không dám đi cầu xin. Sợ là mình một ngày kia rời đi sẽ lưu lại quánhiều bi thương. Nhưng lúc này đây em biết rất rõ chính mình rất ích kỷ, em muốn hạnh phúc, muốn tranh thủ. Chị, chị có biết không? Em sợ hãimình sẽ tiếc nuối, em sợ hãi chính mình bỏ lỡ sau sẽ hối hận.”
“Nhóc không cho phép nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-em-nuoi-anh/2944093/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.