Nhắc tới ở trong trò chơi muốn tặng để chúc phúc Ninh Tâm liền nghĩtới cảnh tượng Dạ Tâm nguyện lần trước. Trong màn đêm những ánh sao nhảy múa, pháo hoa sáng chói, cùng những chiếc đèn Khổng Minh phất phới bay đến nhộn nhạo.
Cảnh sắc kia thật khiến cho người ta khó quên.
Nhưng cảnh thì đẹp đó nhưng nếu muốn làm lại 1 lần thì… nàng cảm thấy thật là đáng sợ.
Nào là hoa ước nguyện coi như cùng lắm thì như lần trước dùng tiền để mua. Nhưng cái cầu kia…lần này không có người hỗ trợ, cho dù nàng đêmnay ngã chết ở dưới cầu cũng không có thể chạy qua. Không có hệ thống hỗ trợ, cũng không bố trí được như ngày hôm đó.
Thông cáo chúc mừng ư? với náo loạn của kênh thế giới thì mình đầu hàng.
Pháo hoa cùng đèn Khổng Minh có thể mua trong tay người chơi
Về phần sao băng… Ninh Tâm suy nghĩ một chút, kĩ năng của linh khu có kỹ năng xoáy khi thi triển lúc đó tựa hồ có phát ra kim quang lấp lánhdùng cái này thay thế đi… (L: thi hành cây nhà là vườn)
~~o ( _ )o ~~
Chờ Ninh Tâm đem đồ cần thiết đều chuẩn bị đầy đủ thì vẫn thấy đạithần chưa trả lời tin nhắn của mình. Nàng nhìn đồng hồ tay giờ đã là tám giờ rưỡi muộn chưa về sẽ làm cho học tỷ lo lắng. Nàng rốt cục cầm lấydi động nhắn 1 tin cho Kha Dĩ Mặc.
“Mặc Thương bây giờ anh có thể ngồi máy tính không? Mau lên đi, em ở trong trò chơi đợi anh.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-em-nuoi-anh/2944079/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.