Editor: Little Little
"Người rút trúng lá bài số 7 phải đi tìm một người khác, sau đó hôn một cái." Nam An An cười híp mắt nói.
Đường Viên mở lá bài của mình ra, vẻ mặt đau khổ.
Nam An An nhìn nét mặt của cô rồi nở nụ cười, vung tay lên: "Đi đi, hôn môi đó nha!" Không ai có thể ngăn cản mục đích của cô khi cô đã có sự giúp đỡ của ông trời.
Đường Viên liếc nhìn Dung Giản, anh đang lười biếng tựa vào ghế salon, mặt không thay đổi nhìn điện thoại. Ánh sáng màn hình điện thoại di động chiếu lên gương mặt nghiêm túc của Dung Giản, làm cho người ta một loại cảm giác xa cách khó tiếp cận. Từ đầu tới cuối, khi bọn họ chơi trò chơi, đều có cảm giác Dung Giản không đếm xỉa đến.
"Viên Viên, đến đây!" Cao Dương đột nhiên đứng lên ồn ào, cậu ấy uống say rồi, hưng phấn quá mức, cao giọng hô hào: "Hôn anh đi, anh cho em hôn... F***, ai đạp tôi đấy!"
Đường Viên kiên nhẫn đứng đó, cô nhìn về phía Dung Giản, từng bước từng bước đi qua, mỗi một bước đều giống như giẫm lên nhịp trống của trái tim. Cô biết rõ vừa rồi nhờ nhanh trí mới tránh được một kiếp, thật ra trong lòng trừ việc cảm thấy may mắn, d∞đ∞l∞q∞đ còn có một chút tiếc nuối, chính vì tiếc nuối này giúp cô từng bước đi đến trước mặt Dung Giản.
Đường Viên rất hồi hộp, trong lòng lại sinh ra một chút mong chờ không nên có, lúc này cô mượn danh nghĩa trò chơi để đòi hôn, thật ra cũng giống như những những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-em-muon-sinh-khi-con-cho-anh/74067/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.