Editor: Little Little
Sau khi bị Nguyễn Tâm đả kích tàn nhẫn, Đường Viên thật sự quyết tâm muốn giảm cân.
Cô đi siêu thị mua một lốc tám hủ sữa chua ít béo, trước kia đây chỉ là số đồ ăn trong một đêm của cô, bây giờ là đồ ăn cho cả một ngày.
Buổi chiều không có lớp, Đường Viên uống hai hủ sữa chua nhỏ sau đó bỏ hai hủ sữa chua khác vào trong túi xách mang đến lớp tự học.
Cô vừa đi tới cửa phòng tự học, đã nhìn thấy bóng lưng cao ngất của Dung Giản.
Đúng thật có vẻ đẹp như ngọc trong sách nói, dღđ。l。qღđ đây chính là phần thưởng mỗi ngày mà cô có được nhờ đến phòng tự học.
Đường Viên mang túi sách đi đến đối diện Dung Giản, chỉ vào chỗ đối diện của anh rồi nở một nụ cười, Dung Giản gật gật đầu.
Lúc cô kéo ghế ra, đúng lúc Dung Giản cũng thu lại đôi chân dài đang chiếm chỗ ở dưới bàn. Đường Viên xem sách một lúc không nhịn được nhìn Dung Giản. Hôm nay anh mặc một chiếc áo trắng chữ T đơn giản, giống hệt đồng phục bệnh viện mà năm đó Đường Viên từng hâm mộ, các cô vẽ bản đồ thế giới lên đồng phục bệnh viện, ngốc nghếch viết thêm hai hàng khẩu hiệu màu sắc rực rỡ phía dưới – “Cứu người giúp đời, nhân rộng kiến thức”, nhưng mà đồng phục bệnh viện lúc đó vẫn rất tuyệt vời, không có vẽ lên biểu tượng máy vi tính ngớ ngẩn và mấy đường chéo màu đen, đơn giản nhẹ nhàng thoải mái. Áo trắng chữ T của Dung Giản rất mỏng, cổ áo cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-em-muon-sinh-khi-con-cho-anh/74061/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.