Edit: Thanh Hưng
Dung Giản còn chưa lên tiếng, trong điện thoại di động đã truyền đến âm thanh tút tút.
Đường Viên cúp điện thoại.
"Dung. . . . . ." Tống Dư Ca nhón chân lên liếc nhìn màn hình, không phải đang trò chuyện, cô ta yên tâm, hít sâu một hơi mới vừa định mở miệng, lại nhìn thấy Dung Giản cau mày cầm điện thoại di động lên tiếp tục gọi lần nữa.
Ban đêm yên tĩnh, âm thanh trong điện thoại nghe được vô cùng rõ ràng. Tống Dư Ca nửa bước không dời đi theo sau lưng Dung Giản, sau mấy tiếng tút tút, người bên kia nhận điện thoại: "A lô?"
"Đường Viên?" Cô ta nghe được Dung Giản trầm giọng gọi tên Đường Viên.
Giọng nói của anh vẫn trầm thấp lạnh lùng, giống như trước kia, căn bản không có cái gì là cố ý dịu dàng, nhưng Tống Dư Ca lại nhạy cảm cảm thấy lúc Dung Giản gọi tên Đường Viên rất khác, có lẽ hai chữ trong tên của cô (ĐV) đều là thanh bằng, giọng nói trầm thấp từ tính của Dung Giản khẽ cao lên, đặc biệt dễ nghe.
Tống Dư Ca ngửa đầu nhìn về phía Dung Giản, Dung Giản chuyên chú gọi điện thoại, hoàn toàn không liếc nhìn cô ta lấy một cái.
"Em giận à?" Ngón tay thon dài của Dung Giản nắm điện thoại di động hỏi Đường Viên.
"Không ạ." Âm thanh Đường Viên rất nhẹ nhàng, cô không tức giận, chỉ là nghe được Tống Dư Ca nói (di.da.l.qy.do) muốn nói chuyện với Dung Giản một chút, mà cô lại không muốn nghe Tống Dư Ca nói chuyện, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-em-muon-sinh-khi-con-cho-anh/2739385/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.