Edit: Thanh Hưng
Buổi tối Dung Giản không đi tiệc đón gió tẩy trần mà Tống Khen sắp xếp kia, anh lái xe tới nghĩa trang tưởng niệm ở ngoại ô một chuyến.
Đã rất lâu Dung Giản chưa tới nơi này.
Cho dù là giữa mùa hè nóng bức, dưới chân núi của nghĩa trang tưởng niệm vẫn âm u như cũ, dưới bóng đêm xem ra càng thêm lạnh lẽo tiêu điều. Dung Giản còn chưa đi đến chỗ cuối cùng trong nghĩa trang tưởng niệm, đã ngửi thấy trong không khí có một mùi rất gay mũi.
Xa xa, Dung Giản đã nhìn thấy một bóng đen trước mộ bia của cha mẹ anh, trong bóng đêm yên tĩnh, ánh (di.da.l.qy.do) sáng màu hồng trên đất chiếu lên bức ảnh trên mộ bia của cha mẹ anh, trong không trung còn có vài đốm lửa nhỏ lẻ tẻ ——
Có người đang quỳ trên mặt đất đốt vàng mã.
Dung Giản vẻ mặt lạnh lẽo đi về phía trước mấy bước, ngón tay siết chặt, hầu kết bỗng hung hăng nhúc nhích một cái.
Cái bóng lưng này có hóa thành tro anh cũng nhận ra, là người tài xế gây tai nạn năm đó quỳ xuống trước mặt anh xin tha thứ.
Tài xế quỳ trên mặt đất, bỏ tiền vàng mã vào đốt trong đống lửa, lẩm bẩm trong miệng: "Đều là tôi có lỗi với hai người, đều là tôi sai, đều là tôi sai. . . . . ."
"Nếu như thực sự có báo ứng, xin hãy báo ứng đến trên người tôi, đều là tôi sai. . . . . ."
Âm thanh của hắn ta cực kỳ bi thương, đốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-em-muon-sinh-khi-con-cho-anh/2739379/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.