Trình Vị Vãn nhẹ giọng đáp một chữ: "Được."
Hàn Tri Phản cũng không tiếp lời, quay người, nhấc chân bước ra cửa.
Bước chân của anh rất chậm, đi không được vài bước, thân thể anh thoáng lung lay, suýt nữa đã quỳ rạp xuống đất, cũng may anh kịp thời vươn tay vịn vách tường, mất một lúc lâu, anh mới ổn định được thân thể, bước đi một lần nữa, nhưng đi không được bao xa, anh lại va vào một bên tủ.
Phòng ngủ rộng khoảng 10 mét vuông, vậy mà anh đi rất lâu mới ra khỏi phòng.
Đóng cửa lại, anh gần như giống một cái khinh khí cầu xì hơi, ngồi xổm trên mặt đất.
Tại sao có thể như vậy?
Cho đến bây giời, sao mọi chuyện lại biến thành như vậy?
Rõ ràng cô là người anh hận, anh làm những chuyện kia cũng là vì Ly Ly, nhưng mà kết quả… lại trở thành một trò cười.
Cô yêu anh, thật sự yêu anh, nhưng đợi đến lúc anh yêu cô, muốn ở cạnh cô thì cô lại không thể ở bên anh.
Nhưng mà anh có thể trách được ai bây giờ, khi mà hạnh phúc của anh là do chính tay anh phá hủy…
Cô nói cô chỉ muốn sớm rời khỏi anh, anh khiến cô đau khổ như vậy, nhưng hôm nay, anh… Anh nên làm thế nào đây? Thật sự để cô đi? Nhưng mà để cô đi rồi thì anh phải làm sao bây giờ? Còn nếu không để cô đi, anh có tư cách gì giữ cô? Bây giờ, đừng nói là quay lại với anh, một chút liên quan đến anh, cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917976/chuong-1046.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.