"Sau khi Hàm Hàm từ bệnh viện trở về nhà, Mộ Thanh nhờ chị dâu cô ấy chăm sóc Hàm Hàm."
"Lúc đó tôi vẫn còn đang bệnh, thậm chí có một lần nghiêm trọng nhất, tôi uống cả một lọ thuốc ngủ."
"Sau khi tỉnh lại thì phát hiện mình ở trong bệnh viện, bởi vì phải rửa dạ dày nên rất khó chịu."
"Ở bên cạnh, mắt Mộ Thanh đỏ hồng, cô ấy vừa mắng tôi ngốc, không biết suy nghĩ, vừa nói tôi đi rồi thì Hàm Hàm phải làm sao bây giờ?"
"Thật ra lúc đó Mộ Thanh nói nhiều thứ như vậy, nhưng một chữ tôi cũng không nghe vào tai, là do Hàm Hàm nằm bên cạnh đột nhiên khóc lên, khóc không dứt, khóc cho đến khi tôi nhận ra, tôi đã có con, đứa con mà tôi đã liều sống liều chết bảo vệ... nó được sinh ra rồi! "
"Cũng từ lúc đó, tôi bắt đầu tự khuyên nhủ bản thân. Từng ngày trôi qua, tôi đặt toàn bộ sự chú ý của mình trên người Hàm Hàm, mỗi một ngày Hàm Hàm dần lớn lên, tâm trạng của tôi cũng tốt lên từng chút một."
"Thời gian trước tôi làm biên kịch, tuy kiếm được không ít tiền, nhưng mua một căn phòng nhỏ đã phải chi ra phần lớn số tiền gửi ngân hàng, sinh Hàm Hàm, nuôi Hàm Hàm cần phải chi tiêu rất nhiều, số tiền tôi gởi ngân hàng càng ngày càng ít, tôi biết rõ bản thân cần phải đi làm kiếm tiền, cho nên khi Hàm Hàm được tám tháng tuổi, một lần nữa tôi lại bắt tay vào viết tiểu thuyết."
"Tôi không dám dùng bút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917974/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.