Hàn Tri Phản chứng kiến rõ ràng cái thời khắc Trình Vệ Quốc đi qua ngang qua người Trình Vị Vãn, cơ thể của cô thoáng run lên từng đợt, sau đó cô quay đầu lại nhìn theo bóng lưng đang xa dần của Trình Vệ Quốc.
Hàn Tri Phản không thể nhìn rõ ánh mắt của Trình Vị Vãn nhưng từ dáng vẻ của cô, anh có thể biết rằng cô đang vô cùng đau khổ.
Sau khi đoàn người đó vừa tiến vào hội trường thì cánh cổng ra vào bị đóng lại, Trình Vệ Quốc biến mất sau cánh cửa, Trình Vị Vãn như bị đóng băng vậy, ánh mắt vẫn còn nhìn về hình bóng vừa rời đi của Trình Vệ Quốc.
Không lâu sau, từ trong hội trường vọng ra những tiếng vỗ tay liên hồi, sau đó tiếng của Trình Vệ Quốc cũng cất lên.
Lúc này, Trình Vị Vãn mới thu lại ánh mắt đang nhìn về cánh cửa hội trường, mặt cô rủ xuống, lùi ra sau mấy bước dựa người vào tường.
Cô không rời đi, Hàn Tri Phản cũng không rời đi.
Khoảng một giờ trôi qua thì đến thời gian nghỉ ngơi, cả hội trường huyên náo trở lại, không ít sinh viên tụ thành đám đi ra khỏi hội trường, đi về phía nhà vệ sinh gần thư viện.
Sau khi đợi tất cả sinh viên rời đi, Trình Vệ Quốc cùng một vị lãnh đạo của trường cũng từ trong hội trường bước ra.
Hai người vừa trò chuyện vừa tiến về phía thư viện.
Lúc đi ngang qua Trình Vị Vãn, lần này Trình Vệ Quốc còn không thèm nhìn lướt qua cô.
Đợi đến lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917944/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.