Đối tác cuối cùng đã nói chuyện điện thoại xong và quay trở lại.
Nhưng tâm tư của Hàn Tri Phản lại không thể quay lại chuyện công việc nữa rồi, hắn cứ chốc chốc lại trông ra cửa sổ nhìn Trình Vị Vãn đang đứng bên đường.
Cô cúi đầu, không biết là đang nhìn gì.
Không biết có phải là ảo giác của hắn không, nhưng hắn luôn cảm thấy bóng dáng của cô rất cô đơn và đáng thương.
“Anh Hàn?” - Đối tác nói rất nhiều thứ nhưng Hàn Tri Phản đều không có phản ứng, lúc này mới nhịn không được lên tiếng gọi.
Hàn Tri Phản quay lại, nói tiếng “xin lỗi”, hàm ý bảo đối tác lặp lại lần nữa.
Lúc đầu Hàn Tri Phản vẫn rất chăm chú lắng nghe đối tác nói chuyện, nhưng nghe được một nửa thì tâm tư của hắn lại tiếp tục quay lại chỗ của Trình Vị Vãn.
Hắn nhìn thấy thân thể cô đang run lên nhè nhẹ… Bàn tay đang cầm cốc cà phê của hắn cũng bất giác nắm chặt lại.
Cô ta đang khóc sao?
Nhân viên lễ tân rốt cuộc đã nói gì với cô ta? Là việc gì đã khiến cô ta khóc?
“Anh Hàn?” – Đối tác lại một lần nữa gọi Hàn Tri Phản.
Hàn Tri Phản lại lên tiếng “xin lỗi”, sau đó thì không bảo đối tác lặp lại những lời khi nãy một lần nữa mà lại nói: “Thật sự xin lỗi, tôi có chuyện cần phải xử lý. Nếu anh có hứng thú với chuyện hợp tác của chúng ta thì chúng ta chọn thời điểm khác để bàn chi tiết hơn nhé…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917924/chuong-1018.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.