Quản gia nói với hắn, bà không chỉ một lần thấy cô lén khóc như vậy.
Cô tìm đến chỗ kín như vậy là sợ quản gia trông thấy, đây chắc cũng chỉ là một phần nhỏ trong số lần cô khóc chăng?
Buổi trưa lúc trở về nhà, quản gia nói cô ấy vừa khóc, bây giờ hắn thấy cảnh cô khóc thút thít…một ngày ngắn ngủi thôi nhưng hắn đã biết được cô khóc hai lần…
Hàn Tri Phản cảm giác như tim của mình bị xé thành nhiều mảnh nhỏ, đau đến không thở được.
Cô vẫn không cảm nhận được hắn đến nên vẫn còn khóc.
Hắn thấy những ngón tay tự bấu vào quần áo mình của cô đang run lên.
Hàn Tri Phản kiềm không được, hắn mím môi định tiến lên trước nhưng chân hắn như bị chôn dưới đất không sao nhúc nhích được.
Không biết sau đó bao lâu,cô đã ít run rẩy lại.
Hàn Tri Phản biết cô chắc là khóc đủ rồi, hắn sợ cô đột nhiên đứng dậy sẽ thấy hắn, nên hắn lặng lẽ lùi về sau, mãi đến lúc lùi về trước xe, thậm chí đến việc hắn định đi lấy hộp thuốc đắc tiền hắn cũng không lấy, trực tiếp vào nhà đi lên lầu.
Hắn đứng trước cửa sổ trong phòng sách, nhìn về phía vườn hoa, cuối cùng cũng thấy bóng dáng của cô.
Có lẽ là vì cô ngồi lâu quá nên chân tê cứng lại, tư thế đi của cô rất khập khiễng.
Không biết có phải hắn cảm giác sai hay không, hắn cảm thấy cô gầy hơn so với trước.
Cô vào phòng, sau đó không bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917866/chuong-993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.