Sau khi tắm rửa xong, Trình Vị Vãn lại chậm chậm lề mề một lúc mới đi về phía nửa trống còn lại của chiếc giường, vén một góc chăn lên và lấy tay chà thẳng rồi nằm xuống.
Cô vừa nằm xuống, mắt vẫn còn chưa nhắm lại, thì cảm nhận ra Hàn Tri Phản đang nằm bên cạnh động đậy người, xê dịch người về phía cô đang nằm.
Cô lập tức nín thở trong sự sợ hãi, thân thể không dám động đậy một tí nào.
Cô đợi môt lúc lâu thấy người đàn ông nằm cạnh không làm gì mới dám thở phào ra một tiếng thật nhỏ, thật nhỏ.
Cô không biết là bản thân mình đã chống đỡ chịu đựng bao lâu rồi, chỉ đến khi cơ thể quá mệt mỏi không thể chịu được nữa, lại thấy Hàn Tri Phản không làm gì mới từ từ nhắm mắt lại, chìm sâu vào giấc ngủ.
Giấc ngủ đó, Trình Vị Vãn đã ngủ rất sâu.
Đợi đến khi cô tỉnh dậy, trời ngoài cửa sổ đã sáng rồi. Hàn Tri Phản nằm bên cạnh không biết đã đi đâu.
Cô tắm rửa xong thì đi xuống lầu, trong phòng khách ngoài quản gia, bảo mẫu và Trình Hàm ra thì không còn bất cứ ai, Trình Vị Vãn thoải mái thở ra một hơi, rồi đưa tay ra ôm Trình Hàm đã thấy và chạy lại phía cô. Vừa nói chuyện với Hàm Hàm, vừa nghe theo sắp xếp của quản gia đi về phía phòng ăn để ăn sáng.
Hàn Tri Phản chắc có rất nhiều việc cần giải quyết, tuần kế tiếp, hắn ta hầu như không xuất hiện tại biệt thự.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917856/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.