“Anh Dật Nam, cảm ơn anh đã đưa em qua đây, không còn sớm nữa, anh lái xe về cẩn thận.” - Cùng với giọng của quản gia là giọng của Trình Vị Vãn loáng thoáng truyền tới.
Lúc quản gia hỏi xong, Hàn Tri Phản định ném cho một câu “Phòng dành cho người làm”, nhưng khi nghe thấy giọng của Trình Vị Vãn, hắn không hiểu tại sao lại đổi ý: “Phòng tôi!”
Chắc là quản gia không ngờ rằng Hàn Tri Phản sẽ để Trình Vị Vãn ở trong phòng hắn, bà đứng ngây người ra rồi mới trả lời: “Tôi biết rồi, cậu Hàn”, sau đó mang đồ của Trình Vị Vãn đi lên lầu.
Trình Vị Vãn cùng với Lâm Dật Nam ở bên ngoài nghe thấy hết cuộc đối thoại giữa Hàn Tri Phản và quản gia, khoảnh khắc tạm biệt của hai người họ bỗng trở nên im lặng.
Mặc dù Hàn Tri Phản không ở ngoài, nhưng hắn có thể cảm nhận được bầu không khí giữa Trình Vị Vãn và Lâm Dật Thanh đang lắng đọng lại.
Không biết đã qua bao lâu rồi Trình Vị Vãn mới lên tiếng, ngữ khí rõ ràng là không còn tự nhiên như lúc nãy: “Anh Dật Nam, ngày mai anh còn phải đi làm, anh về sớm đi.”
Lâm Dật Nam không nói thêm, chỉ khẽ gật đầu với Trình Vị Vãn, sau đó quay người nhìn về phía cánh cửa đang mở, mấp máy khoé môi, dường như định nói điều gì đó, nhưng lại nghĩ bản thân không có tư cách, nói ra không chừng còn khiến Trình Vị Vãn bối rối. Sau này sẽ ngại đối diện với mình, Lâm Dật Nam nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917851/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.