Sau khi đi được một khoảng cách khá xa, Trình Vị Vãn mới nhận ra Hàn Tri Phản đang tính đi đâu.
Tay cô vô thức nắm chặt vạt áo.
Khoảng chừng năm sáu phút sau, khu nhà quen thuộc rơi vào tầm mắt Trình Vị Vãn.
Đúng như cô nghĩ, Hàn Tri Phản đưa cô đến hoa viên Vĩnh Di.
Nơi từng chứng kiến thời gian tốt đẹp nhất của hắn và cô, cũng là nơi cô trải qua tất cả ác mộng.
Trình Vị Vãn nắm chặt vạt áo, càng siết mạnh hơn.
Lúc xe dừng lại trước căn nhà quen thuộc, trên mặt Trình Vị Vãn không còn chút máu, trắng trợt.
Cô nhìn chằm chằm đèn đường đối diện tòa nhà kia qua cửa sổ xe, đầu ngón tay cũng bắt đầu run lên.
Dù đã qua hai năm, bây giờ quay lại nơi này, cô vẫn còn nhớ rõ, mình đã từng đứng đó suốt cả đêm, trong lòng đau đớn giày vò đến mức nào.
Xe dừng lại, Hàn Tri Phản không buồn nói một câu mà xuống xe trước.
Trình Vị Vãn thần người một lúc mới run run đưa tay đẩy cửa.
Hàn Tri Phản thấy cô xuống xe thì vẫn không nói gì, cất bước lên bậc thang, bước vào khu nhà.
Trình Vị Vãn đuổi theo.
Vào thang máy, càng lúc càng gần căn nhà của Hàn Tri Phản, móng tay của Trình Vị Vãn càng bấm sâu vào trong lòng bàn tay.
Cửa thang máy mở ra, Hàn Tri Phản đi tới trước cửa, nhập mật mã, sau khi cửa phòng đóng lại, Trình Vị Vãn mới run rẩy bước chân, đi ra khỏi thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917829/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.