Trình Vị Vãn kinh ngạc, ý thức cúi đầu nhìn xuống ngực thì thấy chiếc túi của mình, sau đó cô mới ngẩng đầu nhìn về phía trước, tầm mắt cô vừa đến góc áo Hàn Tri Phản, hắn đã đi vào phòng đóng cửa lại rồi.
Trình Vị Vãn đứng ngẩn người một lúc mới cất điện thoại vào túi, quay người đi vào thang máy.
Trời mưa rất to, trên nền đất toàn là những bong bóng nước.
Trình Vị Vãn không đem ô, cô ôm túi đứng nép người bên cửa kính bệnh viện, nhìn một hồi lâu ra bên ngoài, cô thấy mưa cứ rơi không ngừng.
Trời càng lúc càng tối, sáng sớm ngày mai cô còn phải đến bệnh viện chăm sóc Hàm Hàm… Tối qua cô không làm sao ngủ được, hôm nay lại mệt mỏi cả ngày, nếu cứ kéo dài như thế này, cô sợ về nhà ngủ chưa được bao lâu thì lại phải dậy… Cứ như thế này, cô chắc chắn sẽ không chịu nổi, cô không dễ gì gặp được Hàm Hàm vì vậy không thể để xảy ra sai sót gì.
Nghĩ đến đây, Trình Vị Vãn cắn răng, đẩy cửa kính đi vào màn mưa đang rơi bên ngoài.
----
Trên lầu
Sau khi đuổi Trình Vị Vãn đi, Hàn Tri Phản ngồi xuống ghế sofa tiếp tục mở máy tính lên.
Vừa rồi hắn rõ ràng rất tập trung kiểm tra mail, nhưng bây giờ, hắn nhìn vào màn hình máy tính rất lâu lại quên mất bản thân phải trả lời mail như thế nào.
Hắn đọc hết e-mail, suy nghĩ tìm ý tưởng, những dòng chữ chằng chịt trên máy tính khiến hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917800/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.