Hàn Tri Phản ngủ không được bao lâu đã tỉnh lại.
Hắn ngồi dậy, theo thói quen nhìn thời gian trên điện thoại, rồi lại khóa màn hình, nhìn thấy tin nhắn từ nửa tiếng trước, Trình Vị Vãn gửi cho hắn một tin nhắn: “Khi nào tôi có thể đến thăm Hàm Hàm?”
Hắn tính toán thời gian mình đến bệnh viện, sau đó mới trả lời: “9 giờ.”
“Số phòng bệnh.”
Hàn Tri Phản tiện tay bấm vài số, lại gửi đi.
Sau khi tin được gửi, lại nhận được thông báo, tin nhắn đã được xem, nhưng thật lâu sau đó, hắn lại chẳng nhận được hồi âm của cô.
Có vẻ vì ngủ được một giấc nên tâm trạng hắn đã tốt hơn nhiều, tuy việc cô không trả lời tin nhắn của hắn làm hắn hơi khó chịu, nhưng cũng không tức giận, ném điện thoại qua một bên, vén chăn lên hắn vào phòng tắm để rửa mặt.
Khi Hàn Tri Phản đến bệnh viện, Trình Vị Vãn cũng vừa đến cửa bệnh viện.
Cô mặc một chiếc váy dài thật đẹp, trên tay mang theo một túi xách nhỏ, sắc mặt vẫn có chút tái nhợt như trước, nhưng vì có chút mồ hôi nên cả người có khí sắc hơn trước.
Cô xõa tóc, đội một chiếc mũ lưỡi trai, lại giấu đi vết thương trên trán.
Cô cũng không đoán được sẽ trùng hợp như thế, bước đến cửa phòng bệnh liền dừng lại.
Cô không nói chuyện cùng hắn, hắn cũng không để ý đến cô.
Trình Vị Vãn không thể chờ đợi hơn nữa mà muốn gặp Hàm Hàm, nhưng Hàn Tri Phản lại chắn trước cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917793/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.