Hạ Tư Di xin lỗi: "Tô tiểu thư, e là nguyện vọng của cô không cách nào thực hiện."
"Tại sao?" Ngừng một lúc Tô Hạ lại nói: "Phải thỏa mãn điều kiện gì đó trước sao? Cô cứ nói, tôi sẽ cố gắng thực hiện."
"Không phải..." Hạ Tư Di lắc đầu, chỉ nói hai chữ thì ngừng lại.
"Vậy nguyên nhân là gì?" Tô Hạ hỏi tiếp, Hạ Tư Di cũng vẫn không trả lời.
Mãi đến khi Tô Hạ hỏi đến lần thứ năm, Hạ Tư Di mới cúi mắt xuống, rốt cuộc cũng đáp lại lời cô: "Bởi vì... mẹ tôi không còn trên đời nữa."
Tô Hạ sửng sốt, giống như nghe được một chuyện không thể tưởng tượng nổi, cô ngơ ngác nhìn Hạ Tư Di một lúc lâu cũng không phản ứng.
Yên lặng bao phủ lấy hai người rất lâu, Hạ Tư Di lại nói: "Thực ra lúc đầu tôi không phải tên là Hạ Tư Di, vào năm năm trước sau khi mẹ mất, ba tôi mới đổi cho tôi tên này."
Tư Di, Tư Ức, nhớ Quý Ức. (*Di và Ức đồng âm)
Dường như lúc Hạ Tư Di nói xong câu nói đó, Tô Hạ cũng hiểu được hàm nghĩa bên trong cái tên này.
Hóa ra, cô nỗ lực hai mươi năm, cố gắng muốn tới gần nữ thần, mà nữ thần lại rời xa nhân thế.
Tô Hạ biết, Hạ Tư Di không thể lấy tính mạng của mẹ mình ra đùa, nhưng cô vẫn không tin được: "Nhưng mà trong bài mới nhất của cô là vào ba ngày trước, hơn nữa, cô đăng rất nhiều bài đều kể về ngày hôm nay, sao bà ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917776/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.