Đang nằm trên mặt đất, nghe Tạ Tư Ngọc muốn báo cảnh sát, Thiên Ca bắt đầu vùng vẫy: “Tạ Tư Ngọc, cô điên rồi hả? Chẳng lẽ cô không biết rằng nếu cô tự thú thì không chỉ có mình tôi tiêu đời, mà ngay cả cô cũng vậy? Cô đừng quên rằng cô là đồng lõa, cũng trốn không thoát khỏi chế tài của pháp luật đâu…”
Phát giác được Thiên Ca phản kháng, Tạ Tư Ngọc càng giẫm mạnh hơn. Đối mặt với cô ta, chẳng những cô không có chút chần chừ, mà ngược lại cô vẫn tiếp tục nói chuyện điện thoại, giọng càng thêm kiên định: “Bây giờ tôi đang ở hội trường Bắc Dương, tên của tôi là Tạ Tư Ngọc.”
Nghe Tạ Tư Ngọc nói xong, Thiên Ca không còn giãy giụa nữa. Tựa như một quả bóng xì hơi, cô ta nằm co quắp trên sàn nhà, không hề nhúc nhích.
Cô hiểu… Bản thân thật sự đã xong… Hoàn toàn xong rồi.
Cô luôn tự cho mình thông minh, qua nhiều năm như vậy, cô chưa từng xem Tạ Tư Ngọc ra gì. Lúc trước, thời điểm cô liên thủ với cô ta để đối phó với Quý Ức, cô ôm trong đầu suy nghĩ lợi dụng cô ta mà thôi. Mấy năm gần đây, mặc dù ở trước mắt mọi người, cô luôn đối xử với cô ta như chị em tốt, nhưng thật ra trong suy nghĩ, cô luôn xem thường cô ta.
Hiện tại biết Quý Ức và Hạ Quý Thần có cuộc sống rất tốt, lòng cô tràn đầy ý muốn hủy diệt cô ta, phá đi hạnh phúc của cô ta, cho nên cô không chút do dự đẩy Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917749/chuong-934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.