Quý Ức ngẩn người, khó hiểu nhìn Hạ Quý Thần.
Ánh mắt của anh hơi lạnh và có phần tức giận, Quý Ức nhíu mày, nhìn theo tầm mắt của anh, lúc nhìn thấy băng dán cá nhân trên vai mình, cô mới hiểu được phản ứng của Hạ Quý Thần, cô vội giả vờ như mình không để ý một chút nào, đáp qua loa: "À, cái này à, là lúc chiều nay em bất cẩn tự cào bị thương đấy".
Tự làm?
Hạ Quý Thần không nói gì nhưng giữa đôi mày lộ rõ vẻ không tin.
Quý Ức thấy Hạ Quý Thần không tin, cô lại nói: "Thật mà, không phải anh không biết trang phục cổ trang rườm rà thế nào, hơn nữa em còn mang cả móng tay, lúc cởi đồ bất cẩn nên cào trúng..."
Nói xong, Quý Ức còn cong môi nhìn Hạ Quý Thần, ra vẻ uất ức như làm nũng: "... Đoàn làm phim muốn tiết kiệm nên chuẩn bị đạo cụ khá qua loa, chất liệu lại không tốt..."
Khuôn mặt Hạ Quý Thần như đóng băng, nghe lời nói dịu dàng của Quý Ức, nó dần tan chảy rồi trở nên ấm áp, anh ngồi xổm xuống, nhích lại gần bả vai của Quý Ức, đưa tay lên chạm nhẹ vào vết thương hai lượt, thấp giọng hỏi: "Còn đau không?"
Quý Ức nghe Hạ Quý Thần nói vậy nên cũng biết mình lừa được anh rồi, cô cong môi, nói: "Không đau nữa, bị thương ngoài da có chút xíu, đâu có nghiêm trọng vậy..."
"Lát nữa phải khử trùng, tránh bị viêm".
"Vâng." - Quý Ức ngoan ngoãn đáp.
Hạ Quý Thần không nói tiếp, anh tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917696/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.