Hắn hung hăng ném mạnh điện thoại xuống ghế phụ rồi nhìn chằm chằm cánh cổng phía nhà Trình Vị Vãn, nhìn một hồi lâu, sau đó thu hồi tầm mắt, nhấn mạnh chân ga lạnh lùng rời đi.
Hắn đã đồng ý với Hàm Hàm sẽ đưa mẹ đến gặp thằng bé nhưng bây giờ hắn không có khả năng đưa mẹ thằng bé về rồi, cũng không biết thằng bé sẽ như nào khi biết không được gặp mẹ.
Không biết là do bị Trình Vị Vãn chọc tức hay do Trình Hàm sốt cao mãi không thôi, bỗng nhiên Hàn Tri Phản đau đầu kinh khủng.
Hắn đưa tay xoa xoa thái dương, sau đó lại cầm điện thoại gọi về nhà.
Quản gia nghe điện thoại, sau khi nghe Hàn Tri Phản hỏi tình hình của Trình Hàm, bà ta lập tức báo cáo cụ thể: “Tiểu tiếu gia cho rằng mẹ sẽ đến đây nên rất ngoan, ăn cơm rồi, cũng uống thuốc rồi. Cậu nhóc náo loạn cả ngày nên cơ thể mệt mỏi, thuốc lại phát huy tác dụng nên ngủ rồi, bây giờ ngủ say nên cũng hạ sốt rồi.”
Hàn Tri Phản nghe thấy vậy liền âm thầm thở phào một hơi.
Sau khi hắn dặn dò quản gia và vú em buổi tối thay phiên nhau trông coi Trình Hàm xong mới ngắt điện thoại.
Một tay nắm lấy vô-lăng chạy xe dọc theo những con đường Bắc Kinh trong đêm khuya, đi một đoạn thật xa về phía trước, qua kính chiếu hậu, hắn thấy một quán bar ở con đường đối diện.
Tâm trạng hắn đang khó chịu, suy nghĩ trong chốc lát, hắn cho xe chạy đến trước cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917634/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.