Qua Tết âm lịch, thời tiết ở Bắc Kinh càng ngày càng nóng. Trong vòng một đêm toàn bộ hoa xuân ở thủ đô đã nở rộ, ngay cả cây liễu cũng nhú ra lá non xanh mướt.
Hơn ba giờ chiều, ánh mặt trời rực rỡ xán lạn chiếu khắp nơi, khiến cho thủ đô như sáng bừng lên.
Cảnh tượng như vậy mỗi năm đều có nhưng hôm nay nhìn thấy cảnh đường phố quen thuộc không ngừng lùi lại phía sau, không hiểu sao Quý Ức lại cảm thấy thủ đô Bắc Kinh lúc này thật vô cùng xinh đẹp, làm rung động lòng người.
Cô biết đó là bởi vì có Hạ Quý Thần... Giống như việc hôm nay, mặc dù cô mất đi rất nhiều thông cáo, bị nhiều người mắng chửi, chẳng kém gì vụ năm trước khi cô bị vu oan là ăn cắp bản quyền của người khác, thế nhưng tâm trạng của cô bây giờ lại khác hoàn toàn so với lúc đó. Chẳng những cô không cảm thấy buồn bã, mà ngược lại, cô còn rất vui mừng, tung tăng như chim sẻ.
Bởi vì cô đã có được anh,anh là món quà ý nghĩa nhất dù phải mất đi tất cả.
Ngay khi nghĩ đến cảnh tượng sau này về già cô và anh sẽ ở bên cạnh nhau, không hiểu sao cô lại có cảm giác mong chờ và phấn khích, lúc này cô liền nhoẻn miệng cười.
Xe chạy được một lúc, khi Quý Ức đang đắm chìm trong tưởng tượng về cuộc sống tương lai của mình và Hạ Quý Thần thì bỗng nhiên cô nhìn thấy một chỗ quen thuộc, thấy vậy cô lập tức nói: “Dừng xe.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917551/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.