Trình Vị Vãn thật sự không muốn bản thân nghĩ quá nhiều. Nhưng đợi đến lúc Lâm Mộ Thanh đi khỏi, trong nhà chỉ còn lại mình cô và Trình Hàm đang ngủ say, lúc này, cô vẫn không nhịn được mà suy nghĩ lung tung.
So với bất kỳ ai khác, cô hiểu rất rõ rằng nếu Hàn Tri Phản đã nói sẽ cướp đi Hàm Hàm thì hắn ta nhất định sẽ làm như vậy. Em gái ruột của Hàn Tri Phản vì cha đẻ của cô, Trình Vệ Quốc, mà chết, giữa cô và hắn ta có huyết hải thâm thù đến mức như vậy, thì sao Hàn Tri Phản có thể để cho con của hắn ở lại bên cạnh cô được. Chắc chắn hắn ta sẽ không mềm lòng với cô đâu.
Nhưng mà Hàm Hàm chính là toàn bộ sinh mệnh của cô, nếu như thằng bé thật sự bị Hàn Tri Phản cướp đi, thì chẳng khác nào cô cũng mất đi sinh mạng.
Suốt cả đêm, Trình Vị Vãn không cách nào ngủ được. Sáng hôm sau, cô bị Trình Hàm đánh thức.
Mấy hôm trước, cô đã hứa với thằng bé là sẽ dẫn nó đi vườn bách thú. Đối với con trẻ, cô không thể nuốt lời, cho nên mặc dù ngủ không ngon, đầu đau đến mức muốn nứt ra, nhưng cô vẫn ôm Trình Hàm ra cửa.
Chơi đến xế chiều, Trình Hàm cuộn trong lòng cô mà ngủ, lúc đó Trình Vị Vãn mới đưa thằng bé về nhà.
Một ngày cứ trôi qua như vậy, đến tối, cuộc sống của cô cũng không hề có một chút gợn sóng nào.
Chẳng lẽ hôm đó, Hàn Tri Phản chỉ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917543/chuong-833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.