Ăn cơm xong, Lâm Mộ Thanh nhìn đồng hồ rồi hỏi: “Cậu có cần trở lại nhà xuất bản không?”
“Có, bình sữa, tả lót của Hàm Hàm, còn có hai ngày thuốc trị cảm của trẻ nhỏ mà thằng bé phải uống vẫn còn để ở trong phòng làm việc của cậu đấy.”
“Vậy bây giời chúng ta trở về thôi, 2 giờ chiều nay mình có hẹn với Trần Bạch. Lúc trước anh ta cũng làm cùng công ty YC với cậu. Anh ta và cậu đều rất thân thiết. Nếu bị Trần Bạch bắt gặp cậu và Hàm Hàm thì chắc chắn anh ta sẽ biết. Chúng ta về sớm một chút, cậu cũng nhanh chóng lấy đồ rồi đưa Hàm Hàm rời đi.”
Nghe xong những lời này, Trình Vị Vãn không chút do dự nhanh chóng nói với Lâm Mộ Thanh một tiếng “Được”, rồi sau đó giơ tay lên gọi nhân viên phục vụ đến thanh toán tiền.
Chỗ mà Trình Vị Vãn và Lâm Mộ Thanh ăn cơm cách công ty rất gần, đi bộ không quá năm phút.
Lúc 1 giờ 10 phút hai người bắt đầu rời nhà hàng, chưa đến 1 giờ 16 phút đã đến nhà xuất bản.
Thời gian hẹn là 2 giờ, Lâm Mộ Thanh và Trình Vị Vãn nghĩ rằng Trần Bạch có đến sớm cỡ nào cũng không thể gặp được, ai ngờ anh ta lại đến quá sớm như vậy.
----
Đúng thật là có những người mà nhất định phải gặp, có những chuyện cho dù có sắp xếp cũng không có kết quả, ông trời đã sắp xếp kịch bản cả rồi, là ai cũng không thể tránh khỏi.
Trưa ngày hôm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917494/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.