Chương trước
Chương sau
Đường Họa Họa thấy Quý Ức nhìn chằm chằm màn hình điện thoại của mình mà không định xuống xe, cô đi tới trước mặt Quý Ức nhìn xem thử, sau đó đọc được tin nhắn trên màn hình.

Đường Họa Họa cắn khóe môi, nhìn ánh sáng lóe lên trên màn hình điện thoại, một lúc lâu sau cô ấy mới ngước mắt lên nhìn về phía Quý Ức.

Quý Ức vẫn giữ nguyên tư thế như lúc cô ấy mở cửa ra, mắt nhìn chằm chằm màn hình điện thoại không thay đổi, vẻ mặt không nhìn rõ là vui hay là giận. 

Trong lòng Đường Họa Họa càng bất an, ngón tay cô siết lấy góc áo, sau đó nhỏ giọng nói: "Tiểu Ức".

Quý Ức vẫn không nói gì.

Trong lòng Đường Họa Họa càng thấp thỏm không yên, mặc dù cô không rõ Quý Ức có tức giận hay không, nhưng cô vẫn chân thành xin lỗi: "Xin lỗi cậu, cậu đừng giận..." 

Quý Ức vẫn không nói chuyện.

"Mình không phản bội cậu, mình cũng không bán tin tức của cậu cho Hạ học trưởng, lúc đầu Hạ học trưởng tới tìm mình, đúng là anh ấy từng nói muốn đưa tiền cho mình đấy, mình thừa nhận là mình từng muốn số tiền đó, Hạ học trưởng cũng đã đưa mình tiền, nhưng Tiểu Ức à, mình chỉ nhận một hai lần, sau đó mình không nhận tiền nữa, hơn nữa tới bây giờ mình vẫn còn giữ số tiền đó, không tiêu một đồng nào..."

Quý Ức mở to mắt nhìn sang nhìn Đường Họa Họa. 

Hai người nhìn nhau được một giây, Đường Họa Họa đã hốt hoảng cúi mắt, tránh né ánh mắt của Quý Ức, ngay cả giọng điệu cũng trở nên bối rối: "Tiểu Ức, nếu cậu không tin thì có thể mở tài khoản của mình ra xem thông tin chuyển khoản, còn số tiền đó mình sẽ gửi lại cho cậu, mình không hề làm chuyện gì có lỗi với cậu cả, sở dĩ mình đồng ý với Hạ học trưởng mà không cần tiền là vì Hạ học trưởng có mời mình ra ngoài, anh ấy nói chuyện với mình rất lâu, những lời đó đã khiến mình cảm động".

Quý Ức vẫn không nói một câu.

Đường Họa Họa cũng không hề dừng lại, cô ấy nói tiếp: "Tiểu Ức, cậu còn nhớ lúc trước Lý Đạt có mời chúng ta đi suối nước nóng không, Hạ học trưởng cũng có mặt ở đó? Lúc ăn cơm, Lý Đạt hỏi Hạ học trưởng, anh bỏ qua trường đại học hàng đầu, bỏ qua cả tương lai xán lạn, sự nghiệp gia tộc anh cũng không tiếp quản, chạy tới đại học điện ảnh B làm gì?" 

"Lúc ấy Hạ học trưởng không để ý đến Lý Đạt, anh ấy cứ thản nhiên như việc đó không có liên quan gì đến mình, nhưng mà Lý Đạt lại kích động không thôi, hỏi Hạ học trưởng có phải điên rồi không! Rồi hỏi tại sao Hạ học trưởng lại làm như vậy!"

"Thực ra, Tiểu Ức, ngày đó mình nghe được cuộc nói chuyện giữa họ, mình cảm thấy Lý Đạt nói chuyện không đâu, làm gì có ai ngốc đến mức bỏ qua nhiều sự lựa chọn tốt đến vậy để chọn cái đó chứ?"

"Nhưng mà Tiểu Ức cậu biết không? Ngày hôm đó, Hạ học trưởng lại nói với mình, anh ấy không tới trường đại học hàng đầu cũng là vì cậu, anh ấy bỏ qua tương lai xán lạn là vì cậu, không tiếp quản sự nghiệp gia tộc cũng là vì cậu, anh ấy đến đại học điện ảnh B cũng là vì cậu, định cư ở Bắc Kinh vì cậu, thành lập YC cũng là vì cậu, anh ấy bất hòa với gia đình cũng là vì cậu, thậm chí anh ấy để mặc Lâm Nhã nói anh ấy là bạn trai cũng là vì có cớ để được tới gần cậu..." 

Tay Quý Ức đang nắm lấy điện thoại của Đường Họa Họa bỗng nhiên run rẩy.

"Anh ấy còn nói với mình, anh ấy chỉ có hai ước mơ, một là cậu, hai là giấc mơ của cậu".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.