Trình Vị Vãn nghe thấy tiếng cười đó thì quay đầu nhìn lại.
Hàn Tri Phản vừa lúc đưa mắt nhìn về phía Trình Vị Vãn, hai tầm mắt giao nhau.
Cho dù hai người cách nhau một khoảng, nhưng thị lực của Hàn Tri Phản rất tốt, cho nên hắn vẫn nhìn thấy rõ, trong giây phút ánh mắt Trình Vị Vãn chạm vào mắt mình, gương mặt cô có đôi phần bối rối, cô vô thức muốn tránh ánh mắt hắn, nhưng lại nhanh chóng tập trung sự chú ý vào Lâm Na đang đi bên cạnh hắn.
Trông cô như thể nhìn thấy quái vật, nhìn chằm chằm Lâm Na một lúc lâu, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn trắng bệch lại càng lúc càng nhợt nhạt, như không còn chút máu.
Hàn Tri Phản và Lâm Na không vì thấy Trình Vị Vãn mà dừng lại hay đi chậm lại chút nào. Hai người cách cô càng lúc càng gần.
Ngay lúc hai người đó sắp bước đến trước mặt Trình Vị Vãn, ánh mắt của Trình Vị Vãn quay lại nhìn khuôn mặt của Hàn Tri Phản lần nữa.
So với vẻ bối rối lúc hai người vừa nhìn thấy nhau, lần này ánh mắt của cô đầy vẻ kinh ngạc, như thể không biết hắn là ai.
Hàn Tri Phản cứ xem như Trình Vị Vãn không tồn tại, hắn không nhìn cô nữa, sau đó dẫn Lâm Na bước lên bậc thang vào nhà.
Về đến nhà, Hàn Tri Phản để mặc Lâm Na thích làm gì thì làm, hắn cởi áo vest, bước vào phòng tắm tắm rửa.
Sau khi ra khỏi phòng tắm, hắn ngồi trên ghế sofa nghịch điện thoại, Lâm Na
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917315/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.