Thời gian trôi qua, tình trạng cơ thể của cô bắt đầu càng ngày càng tốt lên. Không cần truyền dịch nữa, cơn sốt cũng lui, thời gian trôi qua sức khỏe của cô dần tốt lên, cũng tăng cân trở lại.
Nửa tháng sau, Quý Ức hồi phục như cũ, tiến hành thủ tục xuất viện.
Trước khi rời khỏi bệnh viện, cô dặn Trang Nghi rất nhiều chuyện.
“Những hoạt động nào em bắt buộc phải tham gia thì em sẽ tham gia, nhưng trước mười một giờ em phải về nhà.”
Bởi vì cô nghe lời anh, cô sẽ không cố gắng thức khuya.
“Về sau có gọi đồ ăn ngoài nữa thì mấy món như bún thập cẩm cay, tôm càng em sẽ không ăn.”
Đây là đồ ăn Quý Ức thích nhất, Trang Nghi sau khi nghe xong liền cau mày: “Không ăn?”
Quý Ức nhẹ nhàng "Vâng" một tiếng rồi không nói gì thêm nữa, trong lòng cô thầm nói thêm một câu, bởi vì anh ấy từng nói, muốn ăn ít thì cố gắng đừng ăn.
"Về sau đồ uống của em giữ nhiệt độ bình thường hoặc là nóng, không ăn kem ly cùng đồ uống lạnh nữa."
Nói đến đây Quý Ức chợt nhớ lúc tổ kịch tụ tập, cô ôm một chai bia ướp lạnh cụng với người khác, Hạ Quý Thần vừa trò chuyện với cộng sự bên cạnh vừa lấy chai bia của cô thay bằng chén trà nóng.
Trong quá trình cô và anh sống chung, rất nhiều chi tiết tỉ mỉ và thói quen trong cuộc sống của cô anh còn để ý kĩ hơn.
Quý Ức trừng lớn hai mắt, ngăn lại những giọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917236/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.