Anh nói một cách chắc chắn rồi không đợi Trần Bạch có bất kỳ phản ứng gì đã vội xoay người, không quay đầu lại mà đi thẳng qua cửa kiểm soát.
Anh nhìn thấy Quý Ức còn trước cả Trần Bạch, chỉ có điều là anh vờ như không nhìn thấy. Anh biết cô đến để tạm biệt, anh rất vui, nhưng rốt cuộc anh vẫn không có dũng khí để nghe lời tạm biệt của cô. Vì anh sợ, sợ một khi cô đã lên tiếng, anh sẽ không nỡ rời đi…
Khi Quý Ức rời khỏi sân bay đã chạm mặt Trần Bạch.
Cậu đứng cạnh thùng rác ở trước cổng ra vào của sân bay rít từng ngụm thuốc. Trong ấn tượng của Quý Ức, Trần Bạch không phải là người biết hút thuốc. Có lẽ vì đây là lần đầu tiên nên cậu bị sặc rất nhiều, khi cô trông thấy cậu ta, Trần Bạch đang quặn người ho sặc sụa.
Dường như Trần Bạch cảm giác được ánh mắt của Quý Ức nhìn mình nên cũng quay đầu nhìn lại. Quý Ức không kịp trốn đi, chỉ có thể đứng yên tại chỗ.
Trần Bạch không ngạc nhiên khi gặp cô ở đây, cậu lập tức dụi tắt điếu thuốc trên tay, bước nhanh đến trước mặt cô: “Quý tiểu thư.”
Quý Ức hơi rủ mắt xuống, che giấu đôi mắt đỏ hoe của mình, cô khẽ “Ừm” một tiếng.
Trần Bạch: “Cô về thành phố đúng không?”
Trần Bạch không hỏi cô tại sao lại đến đây, nhưng qua lời cậu, Quý Ức biết rằng cậu đã đoán được lý do cô xuất hiện ở đây.
Cô không giấu giếm nữa, gật đầu trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917220/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.