Lúc này, Quý Ức mới bắt đầu khẩn trương, cô vội vàng chạy đến quầy bar, ở đó có một người bồi bàn đang cầm ly rượu trên tay. Quý Ức chỉ về phía bàn cô và Trình Vị Vãn vừa ngồi khi nãy, lo lắng hỏi: “Thật ngại quá, xin cho hỏi anh có biết cô gái vừa ngồi ở đây đã đi đâu rồi không?”
Nghe Quý Ức hỏi, người bồi bàn kia ngừng động tác thu dọn nhìn về phía cô chỉ. Kế đó, anh ta liếc nhìn Quý Ức một cái, dường như nhận ra cô, anh ta không nói gì thêm, chỉ cầm một tờ giấy trên mặt bàn đưa cho Quý Ức.
Quý Ức khó hiểu nhìn chằm chằm tờ giấy, một lúc lâu sau, cô mới đưa tay nhận lấy.
Nội dung bên trong là lời nhắn Trình Vị Vãn gửi cho cô: Tiểu Ức, mình muốn yên tĩnh một mình trong chốc lát, cho nên mình đi trước, thật sự xin lỗi cậu.
Trình Vị Vãn bỏ đi một mình như thế, tâm trạng cô ấy lại đang rất tệ, cô ấy sẽ không trốn ở đâu để khóc đó chứ?
Nghĩ đến đây, Quý Ức lập tức quay đầu, khách sáo nói “Cảm ơn” với bồi bàn, rồi lấy điện thoại gọi cho Trình Vị Vãn.
Trình Vị Vãn không nghe máy, Quý Ức vừa định gọi thêm lần nữa thì cô nhận được tin nhắn của cô ấy: Quý Ức, mình không sao, cậu không cần gọi cho mình.
Quý Ức biết rõ cho dù cô tiếp tục gọi thì Trình Vị Vãn cũng không nghe máy, thế nên, cô gõ một dòng tin nhắn gửi cho cô ấy: Vậy cậu nhớ chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-than-dan-vao-nguc-101-nu-hon-sau-ty-van-ngoi-sao-khong-bang-em/2917111/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.